Lời tòa soạn: Đòn
lừa của Bắc Việt chỉ bị tiết lộ khi cuốn hồi ký “Saigon et Moi” của Đại
sứ Pháp Mérillon được ra mắt ngày 23/5/1985 tại Paris. Nhưng sau đó, Bộ
Ngoại Giao Pháp đã ra lệnh thu hồi nên độc giả khó tìm kiếm để mua. May
thay, ông Vũ Hải Hồ ở Paris đã có quyển sách này và đã tóm lược những
điểm chính, và được ông Đặng Kim Thu K19, Võ Bị Đà Lạt dịch và giới
thiệu. Nhờ đó tác giả Nguyễn Tường Tâm mới có thể tham khảo, đối chiếu
với nhiều tài liệu khác để có được bài báo duy nhất giới thiệu đầy đủ và
cụ thể cái gọi là tin đồn về “CHÍNH PHỦ LIÊN HIỆP 3 THÀNH PHẦN” vào
tháng 4-1975.
******************************************************
Binh
pháp Tôn Tử, thiên 3 (Mưu Công), “thượng sách trong việc dùng binh là
lấy mưu lược để thắng địch… hạ sách là tấn công thành trì.” Trong mưu kế
này, sau khi ký Hiệp định Hòa bình 1973, Bắc Việt đã dùng tuyên truyền
xám (là tuyên truyền không rõ nguồn gốc) để làm lung lay thượng tầng
lãnh đạo của Miền Nam. Trong khi vẫn đánh mạnh, Bắc quân tung ra tuyên
truyền xám là “Vĩ tuyến 17 sẽ di chuyển vào một tỉnh nào đó phía nam, để
vùng đất giữa cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN)”, khiến dân
chúng hoảng hốt tìm cách di chuyển sâu về phương nam để tránh cộng sản. Một người dân tác giả đã viết
“Mọi người đồn đoán: có thể vĩ tuyến 17 sẽ dời đến Đà Nẵng vì vậy ông
quyết định cho gia đình về lánh nạn ở Nha Trang với cậu T., em ruột mẹ
tôi.” (1) Dần
dần vào cuối 1974, Bắc Việt tung ra đề nghị một cuộc điều đình với
chính quyền miền Nam không có Tổng thống Thiệu. Đây chỉ là hư chiêu đồn
đại của Bắc Việt chứ chẳng có văn bản chính thức nào. Nhưng Hoa Kỳ, hoặc
thực sự bị mắc lừa hoặc giả vờ bị mắc lừa, đã mượn ngay hư chiêu này
của Bắc Việt để rút chân ra khỏi miền Nam suông sẻ, nên ngày 18-4-75 ĐS
Martin trao đổi điện thoại với Đại sứ Pháp muốn giao cục xương khó nuốt,
miền Nam, cho Pháp. Hồi ký của Đại sứ Pháp (2) viết,
“ĐS Mỹ Martin cho Chính phủ Pháp biết việc Hoa kỳ sẽ bỏ rơi VN sau khi
Phan Rang thất thủ. Nếu nước Pháp có muốn cố giữ miền Nam, qua một Chính
phủ trung lập tạm thời…” Hồi ký cũng viết tiếp “ĐS Martin chỉ nói miệng
vì không muốn lưu lại bằng chứng nào trong việc trao đổi điện thoại tối
ngày 18-4-75… Trong tâm tình riêng giữa hai vị Đại sứ, Martin nói với
Mérillon rằng nước Mỹ đã quá chán ngấy những cuộc đảo chánh trước kia
nên đã khuyển cáo Tổng Thống Thiệu từ chức ra đi, tốt hơn là bị đảo
chánh.”
Sau
đó, ngày 20/4/75, phục tùng theo hư chiêu của Bắc Việt, Hoa Kỳ đã áp
lực Tổng thống Thiệu từ chức. Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, Bộ trưởng thân
cận của TT Thiệu tới phút cuối đã tiết lộ, “Ngày 20/04/1975, ĐS Mỹ
Graham Martin gặp TT Thiệu để thuyết phục ông từ chức, với lý do ông
Thiệu đã thành một trở ngại cho hòa bình. Bắc Việt không điều đình với
ông và Quốc Hội Mỹ cũng không ủng hộ ông.” (3)
Sau
khi được Hoa Kỳ “bàn giao” miền Nam, Đại sứ Pháp Mérillon tưởng rằng
“sứ mệnh lịch sử quốc tế” đã rơi vào tay mình nên bắt đầu hoạt động tích
cực. Khởi đầu ĐS Pháp liên lạc với Bắc Việt để có thông tin cụ thể,
đồng thời liên lạc với Trung Cộng để tìm hậu thuẫn. Đại sứ Pháp nghĩ
rằng Trung Cộng vừa là đồng minh của Bắc Việt can dự mạnh mẽ vào chiến
tranh Việt nam, vừa là quốc gia lân bang với Bắc Việt nên có thể có ảnh
hưởng và hành động trực tiếp một cách mau chóng. Hồi ký của ĐS Mérillon
viết tiếp, “Trung Cộng đồng ý hợp tác với Pháp để hình thành một Chính
phủ Trung Lập tại miền Nam VN, nếu có sự tham dự của MTGPMN.” Nhưng
trong hồi ký của ĐS Pháp có đoạn sau đây không thấy tài liệu nào ghi,
“Điều trớ trêu là quyết định này lại thuộc năm tướng lãnh của Nga, đang
có mặt trong Bộ tư lệnh của quân CSBV tại mặt trận Long Khánh.” Đồng
thời đoạn sau đây cũng không thể kiểm chứng, “Mao Trạch Đông ‘ghét cay
ghét đắng’ Lê Duẫn vì y thân Nga, vì thế điều kiện mà Bắc Kinh đặt ra là
phải làm sao triệt hạ nhóm Đảng viên thân Nga, cũng như tìm cách cầm
chân quân BV, để tạo cơ hội cho MTGPMN vào SG. Bắc Kinh còn muốn tìm
cách không cho BV chiếm trọn miền Nam.” Tất cả những đoạn tiếp theo của
cuốn hồi ký cho thấy Trung cộng đã đồng ý với Pháp để can thiệp vào giải
pháp chính phủ 3 thành phần tại miền Nam. Nhưng theo ý tôi, với tình
hình thắng lợi như vũ bão của Bắc quân lúc đó, thì sự ngăn chặn của
Trung cộng là điều không thể tin được. Nhưng không hiểu sao Đại sứ
Mérillon lại nhiệt tình với giải pháp này bất kể thời gian không còn
nhiều.
Ngày 21-4-75, trước áp lực của Hoa Kỳ, TT Thiệu từ chức, trao quyền lại cho Phó TT Trần Văn Hương (theo đúng Hiến Pháp).
ĐS
Pháp viết tiếp “Pháp đang hoạt động cho giải pháp Chính Phủ ba thành
phần: quốc gia, đối lập, và MTGPMN. Thủ Tướng Chu Ân Lai của Trung Cộng
đưa ra một danh sách, gồm có: Trương Như Tảng, Nguyễn Thị Bình, Đinh Bá
Thi, các Tướng vc Lê Quang Ba, và Trần Văn Trà.” Sau khi thoả thuận với
Trung Cộng, sáng ngày 22/4/75 ĐS Pháp Mérillon mời Phái đoàn của Tướng
Dương Văn Minh tới Toà ĐS Pháp thảo luận. Sau khi lịch sự mời đoàn người
tháp tùng Tướng Minh ra về để ĐS Mérillon mời một mình ông Minh dùng
cơm trưa “bàn luận” kế hoạch. Ông Mérillon đưa ra hai cách thực hiện và
đề nghị ông Minh phải tận lực hoàn thành giải pháp Trung Lập, như được
trình bày chi tiết trong Hồi ký của ĐS Pháp. (4)
Cách thứ nhứt:
Thành phần Chính Phủ Hoà Hợp Hoà Giải Dân Tộc gồm có hai Đồng Chủ Tịch: Dương Văn Minh và Tướng vc Trần Văn Trà.
Ba Phó chủ tịch: Vũ Văn Mẫu, Trịnh Đình Thảo, và Cao Văn Bổng.
Trong 5 vị Tổng trưởng, nếu Tổng Trưởng là người của Quốc Gia thì Thứ Trưởng là người của “Mặt Trận” và ngược lại.
Hội
đồng Cố Vấn Chính Phủ gồm có: Luật Sư vc Nguyễn Hữu Thọ, Kiến Trúc Sư
vc Huỳnh Tấn Phát, Thích Trí Quang, Lương Trọng Tường, Hồ Tấn Khoa, Linh
Mục Chân Tín.
Hai
mươi bốn giờ sau khi công bố thành phần Chính Phủ, Pháp sẽ vận động các
nước Âu Châu, Á Châu, và các nước thuộc “Khối Không Liên Kết” công nhận
tân chính phủ để chận bước tiến của CSBV… Ông Dương Văn Minh hứa sẽ làm
được.
Hồi
ký của ĐS Mérillon viết tiếp đại ý: sau khi Chính phủ 3 thành phần
thành hình thì những bước kế tiếp sẽ là bang giao với quốc tế để nhận sự
ủng hộ và viện trợ cụ thể $690 triệu đô la và 200 triệu Quan Pháp. Đồng
thời Trung Cộng sẽ ép Bắc Việt ngưng bắn để thảo luận. Trong hồi ký của
ĐS Mérillon có thêm một điều không ai, nhất là người Việt Nam ở cả 2
miền, có thể tin được, là bà Nguyễn Thị Bình (Ngoại trưởng của MTGPMN)
đã nói với ông Merillon là MTGPMN cũng đồng ý với giải pháp này để thoát
ly khỏi quĩ đạo của Bắc Việt (sic).
Cách
thứ hai:
Sau khi thành lập Chính phủ 3 thành phần (có cả MTGP và lực
lượng thứ 3) tất cả rút xuống Vùng 4 với Tướng Nguyễn Khoa Nam (Tư lệnh
Vùng 4) tiếp tục chiến đấu (tuyên bố Saigon bỏ ngỏ) chống lại Bắc Việt.
Khi
đọc kế hoạch thành lập chính phủ 3 thành phần như ĐS Mérillon trình bày
trong hồi ký của ông, tôi không nghĩ đa số người Việt có thể tin đó là
“kế hoạch thực sự được sự đồng ý của Bắc Việt và MTGPMN (vốn dĩ là con
đẻ của Bắc Việt)”. Nhưng vì thời điểm đó không có thông tin chi tiết như
hồi ký của Đại sứ Pháp sau này công bố, cho nên không ít thành phần ở
thượng tầng chính trị miền Nam tin đó là sự thật, kể cả Tướng Dương Văn
Minh. Ông Trần Quốc Bửu, Chủ tịch Tổng công đoàn Việt nam, một nhân vật
chính trị có uy tín, liên lạc mật thiết với tòa Đại sứ Hoa Kỳ, cũng như
đủ quyền năng tiến cử đàn em vào chức Thủ tướng, và các chức vụ bộ
trưởng, khác cũng tin tưởng kế hoạch Chính phủ liên hiệp ba thành phần.
Ngay từ thứ Sáu, 25/4/75 (Bắc quân đã tiến tới Long Khánh chỉ cách
Saigon có 80 Km), Ông Trần Quốc Bửu đã nói với một đàn em, cũng là bác
sĩ riêng của ông, “Chắc phải liên hiệp. Em nên đi ra nước ngoài. Nếu
chưa có đường đi thì nên liên lạc thường xuyên với gia đình anh, chừng
nào anh đi thì đi cùng.”(5)
Đặc
biệt là Tướng Minh hết sức tin tưởng ở kế hoạch lập chính phủ 3 thành
phần để thương thuyết hòa bình, trong khi đối phương đang tiến như vũ
bảo áp sát thành trì cuối cùng là Dinh Độc Lập. Chính vì tin tưởng mình
là con cờ đang được quốc tế và đối phương (Bắc Việt) ủng hộ nên Tướng
Minh nhất định không chịu nhận chức Thủ Tướng như Tổng Thống Trần Văn
Hương đề nghị, mà ông nhất quyết đòi TT Hương nhường cho ông chức Tổng
Thống để ông thương thuyết với Bắc Việt (6)
Chiều
27/4/1975, ĐS Mérillon được Tướng vc Trần Văn Trà nhắn tin nhờ cấp tốc
thành lập Chính Phủ liên hiệp trung lập, đồng thời gửi gấm hai người
thân tín là Nguyễn Thị Bình và Đinh Bá Thi vào chính phủ này. Trà còn
cho biết hai sư đoàn của ông ta sẽ tiếp thu Saigon, phỗng tay trên quân
Bắc Việt của Văn Tiến Dũng (hồi ký của ĐS Mérillon ‘7’).
Đại đa số người Việt nam khi đọc tin này đều không ai tin được tự ý
Tướng Trà dám phát biểu ý tưởng này, mà nghĩ ngay đây là Tướng Trà phát
biểu theo lệnh của Bắc Việt. Chi tiết này cho thấy rõ Bắc Việt chủ động
tung ra đòn lừa (hư chiêu) chính phủ 3 thành phần.
Trong
khi đó, ĐS Mérillon vẫn không biết mình đang bị lừa. Sáng ngày 28/4,
Mérillon chuyển kế hoạch này cho Tướng Dương Văn Minh và định tối hôm đó
thì bắt đầu thực hiện kế hoạch sau khi Tướng Minh nhận bàn giao từ Tổng
thống Hương.
Đồng
thời ĐS Mérillon lại còn cho Tướng Pazzi xuống Cần Thơ chiều 28/4 gặp
Tướng Nguyễn Khoa Nam. Khiến cho càng nhiều người tin là đang có kết
hoạch thành lập chính phủ 3 thành phần thật. “Chiều 28/4, Tướng Pazzi
của Pháp xuống cần Thơ gặp Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tư Lệnh Quân Đoàn IV
và QK 4…Tướng Nam hai lần yêu cầu ông Minh cho ông đem quân về phản
công, nhưng ông Minh dặn đi dặn lại đừng phản công mạnh để tìm giải pháp
chính trị.” (Tác giả Bác sĩ Hoàng Như Tùng –Chỉ huy trưởng Quân y viện
Phan Thanh Giản, Cần Thơ.) Tác giả Hoàng Như Tùng viết tiếp “Ông (Tướng
Nam) bình tĩnh trả lời: “Đừng lo, mình vừa đi họp với Phái Bộ Tòa Đại Sứ
Pháp. Sẽ có giải pháp ngọai giao, miền Tây không mất đâu, còn đầy đủ
quân số tác chiến.” (8)
Tòa
Đại sứ Pháp còn chính thức tung tin về Chính phủ 3 Thành phần cho Bộ
Tổng Tham Mưu VNCH và can thiệp trực tiếp vào hoạt động quân sự của Quân
lực VNCH như tường thuật của Trương đình Huấn, K 19 Võ Bị Đà Lạt, sĩ
quan trực của Trung Tâm Hành Quân Bộ Tổng Tham Mưu “Khỏang 10 giờ đêm
(28/4), Đại Tá Công, Trưởng Phòng 2/Quân Đoàn III trình bày những tin
tức đặc biệt thu thập được qua những liên lạc với Phòng Nhì (Deuxième
Bureau) của Tòa Lãnh Sự Pháp. Toà Lãnh Sự Pháp đang đứng trung gian dàn
xếp cuộc chiến giữa Chính Quyền Miền Nam và CS. Ông nói: ‘Phía cs đòi
hỏi chúng ta phải hủy bỏ các cơ sở chiến tranh tại Biên Hòa thì họ sẽ
ngưng pháo kích và đồng ý đi vào hội nghị để tránh đổ máu cho dân chúng
khi họ tấn công vào Thủ đô’. Thời điểm ngưng pháo kích bắt đầu từ 12 giờ
khuya đêm 28/4.” (9)
Thời
gian Bắc Việt ngưng pháo kích này chính là thời gian 24 tiếng để Hoa Kỳ
rút khỏi miền Nam toàn bộ lực lượng Mỹ cùng với thành phần người Việt
cần thiết. Thời gian này cũng đã được Pháp thỏa thuận với Bắc Việt. Theo
hồi ký của ĐS Merillon, thời hạn Mỹ rút quân khỏi VN đã do ĐS Mérillon
liên lạc với Phan Hiền, đại diện “Chính Phủ Miền Nam VN” của Huỳnh Tấn
Phát ấn định.
Chẳng
những vậy, thời gian này cũng đã được Bắc Việt thỏa thuận với Hoa Kỳ.
Hồi ký của ĐS Hoa Kỳ viết, “Khi đọc tấm điện văn của các Tướng Bắc Việt;
họ nghĩ việc đưa mấy chiếc phi cơ sang Thái là chúng ta đã nuốt lời hứa
với họ. Chúng ta đã nói chúng ta sẽ không mang các chiến cụ đi. Chúng
ta chỉ muốn họ để chúng ta yên ổn ra đi trong trật tự. Vì họ nghĩ chúng
ta nuốt lời, hôm sau họ pháo kích phi trường, làm thiệt mạng mấy Thủy
quân Lục chiến của chúng ta.” (10)
Tướng
Dương Văn Minh nhậm chức Tổng thống chiều 28/4. TS Hưng viết “Chiều thứ
Hai, 28/04, lễ tuyên thệ của TT Dương Văn Minh được cử hành trang trọng
tại Dinh Độc Lập, trước mặt đầy đủ đại diện các định chế dân chủ.” (11)
Ngay sau khi nhậm chức, TT Dương Văn Minh đã gửi ĐS Mỹ bức thư yêu cầu
Mỹ rút toàn bộ lực lượng trong vòng 24 tiếng kể từ ngày 29/4 (phù hợp
với thỏa thuận ngừng pháo kích của Bắc Việt). TS Nguyễn Tiến Hưng viết,
“Sáng sớm ngày 29/4, một Sĩ quan trẻ tuổi phóng xe máy tới Tòa Đại Sứ Mỹ
để trao bức thư. ĐS Martin liền trả lời ngay: “Tôi xin thông báo để
Ngài hay là tôi đã ra chỉ thị như Ngài yêu cầu. Tôi tin rằng Ngài sẽ ra
lệnh cho Quân Đội của Chính Phủ Ngài cộng tác bằng mọi cách để làm dễ
dàng cho việc di chuyển các nhân viên DAO…”(12).
Ngày đó, khi nghe lá thư của TT Minh “đuổi Mỹ” phát trên đài phát
thanh, mọi người tưởng đó là ý riêng của TT Dương Văn Minh, nhưng khi
hồi ký của ĐS Pháp được công bố, mọi người mới vỡ lẽ TT Dương Văn Minh
chỉ là quân cờ thi hành thỏa thuận của Bắc Việt với Pháp và Mỹ.
Trong
bài diễn văn nhậm chức (chiều 28/4), ông Minh kêu gọi: “Cùng các anh em
bên kia: tôi thực sự muốn hòa giải, các anh em cũng biết thế. Tôi yêu
cầu mọi tầng lớp đồng bào hãy tôn trọng sinh mạng của nhau. Đó là tinh
thần của Hiệp Định Paris…Chúng ta hãy ngồi vào bàn hội nghị để tìm những
giải pháp hữu ích nhất cho Quốc Gia Dân Tộc. Để sớm chấm dứt những đau
khổ của dân chúng và anh em binh sĩ, tôi đề nghị chúng ta ngưng ngay lập
tức những cuộc tấn công lẫn nhau.”
8 giờ sáng ngày 29/4 (Hồi ký của Đại tá Dương Hiếu Nghĩa,
Trưởng Khối Ngoại Vụ của Ủy Ban Liên Hiệp Bốn Bên viết lầm là 8 giờ
sáng ngày 28/4, lúc đó Tướng Minh chưa nhận chức Tổng thống): Đại Tá
Nguyễn Hồng Đài từ Tư Dinh của Đại Tướng Dương Văn Minh điện thoại cho
tôi, nhờ đưa một phái đoàn đại diện của Tổng Thống đến gặp phái đoàn
CSBV và VC (MTGPMN) ở trại Davis. Phái Đoàn gồm có Luật Sư Nguyễn Văn
Huyền, Phó Tổng Thống, Luật Sư Vũ Văn Mẫu Thủ Tướng, và Chuẩn Tướng
Nguyễn Hữu Hạnh, Quyền Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực VNCH. Khối Ngoại Vụ
chúng tôi cho biết là CSBV và VC không tiếp Phái đoàn (13).
Sau khi Đại tá Nghĩa năn nỉ, cuối cùng, Phái đoàn đại diện Tổng thống
Minh được đồng ý cho vào trại Davis, gọi là để viếng thăm hai Phái đoàn
CSBV và CP Lâm Thời Miền Nam (Nguyên văn lời Đại Tá Sĩ của MTGPMN trực
tiếp nói với tôi qua điện thoại) (14).
“Phái đoàn của Luật Sư Huyền vào trại Davis lúc 9 giờ ngày 30-4 năm
1975, và rời khỏi trại hồi 10 giờ hơn… Theo Trung Tá Trương Minh Đẩu,
Chánh Văn Phòng của Tổng thống Minh, “thì sau khi Phái Đoàn của ông
Nguyễn Văn Huyền về đến Dinh Hoa Lan, ông Minh họp Hội đồng Chính Phủ và
cho biết là MTGPMN đã bác bỏ đề nghị của ông nhằm tìm một giải pháp
chánh trị cho Miền Nam Việt Nam. Vì vậy ông đã quyết định là: chỉ còn
một cách duy nhất là “đầu hàng vô điều kiện” mà thôi!”
Sau
này, trên đài Á Châu Tự Do (RFA) tại Hoa Kỳ, phóng viên Nam Nguyên đã
cho chạy lại Tuyên bố của Tổng thống Dương Văn Minh được phát đi trên Hệ
Thống Truyền Thanh Quốc Gia (Saigon) vào lúc 10 giờ sáng ngày 30/4/1975
như sau:
“Tôi
tin tưởng sâu xa vào sự hoà giải giữa người VN để khỏi phí phạm xương
máu người VN…vì lẽ đó tôi yêu cầu tất cả các anh em chiến sĩ VNCH hãy
bình tĩnh ngưng nổ súng và ở đâu ở đó.
Chúng
tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ Chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà
Miền Nam VN ngưng nổ súng, vì chúng tôi ở đây chờ gặp chính phủ
CMLTCHMNVN để cùng nhau thảo luận lễ bàn giao chính quyền trong vòng
trật tự…tránh sự đổ máu vô ích cho đồng bào…”
“Sau
khi Đài Phát Thanh Saigon lập lại nhiều lần lệnh buông súng của Tổng
thống Dương Văn Minh, cũng như nhật lệnh tương tự của Chuẩn Tướng Nguyễn
Hữu Hạnh, Phụ Tá cho Trung Tướng Vĩnh Lộc, Tổng Tham Mưu Trưởng sau
cùng của Quân lực VNCH. Quân đội đã thi hành lệnh giao nạp vũ khí cho
những người chủ mới của đất nước “(15).
Như
vậy Bắc Việt đã hoàn thành mưu kế của Tôn Tử “dùng mưu thắng địch” để
giảm thương vong. Đòn lừa của Bắc Việt đã đánh lừa được giới thượng tầng
chính trị của miền Nam. Nhiều nhân vật cao cấp đã gửi vợ con sang Mỹ
trước, còn họ ở lại với hy vọng sẽ “có một ghế” khi giải pháp Chính phủ
liên hiệp 3 thành phần thành hình. Vì vậy, vào phút chót, nhiều người
trong số họ không kịp bỏ chạy, kẹt lại đi tù nhiều năm. Một số may mắn
thoát được vào phút chót trong đường tơ kẽ tóc như hai Tướng Vĩnh Lộc,
Tổng tham mưu trưởng sau cùng do Tổng thống Minh chỉ định, và Tướng Trần
Văn Trung, Phụ tá Tổng tham mưu trưởng kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục
Chiến Tranh Chính Trị, đến Bến Bạch Đằng vào sáng 30/4 và dùng một LCM
nhỏ của Giang Cảnh để tìm đường ra biển. Rất may, LCM này được Tuần
Duyên Hạm Tây Sa HQ 615 cứu vớt vào tối 30/4 (16).
Trong
đòn lừa cuối cùng này, thành phần dân chúng tự mệnh danh là “Thành Phần
thứ 3” đã bị Bắc Việt loại bỏ ngay sau khi chiếm được Saigon mà không
cần công bố. Vào giây phút chiến thắng của Bắc Việt, Thành phần thứ Ba
biết rằng đã đến lúc họ phải tự âm thầm giải thể. Terziani, người phóng
viên Đức duy nhất hiện diện và giúp đỡ trong buổi phát thanh đầu hàng
của Tướng Minh, đã hỏi Thủ Tướng Mẫu, người được coi là đồng sáng lập
Lực Lượng Thứ Ba, Lực Lượng cách đây một tuần được coi là điều kiện
không thể loại trừ trong một Chính Phủ Liên Hiệp, “Còn những cơ hội
tương lai nào sẽ trao cho Lực Lượng Thứ Ba với hiện tình chính trị đã
thay đổi như hiện tại?” ông Mẫu đáp “Hiện nay không còn lực lượng thứ
nhất, chúng tôi không còn cần lực lượng thứ ba,” (17)
Có
một điều đau xót là do sự hỗn loạn trong giới lãnh đạo của chính quyền
Miền Nam cho nên lệnh ngừng bắn của Tổng thống Dương Văn Minh không được
thuộc cấp thi hành một cách thống nhất và đều khắp nên có một số đơn vị
đã dũng cảm tiếp tục hăng say chiến đấu một cách vô vọng bảo vệ Saigon,
khiến không ít thành viên lực lượng vũ trang hai bên đã đau đớn ngã
xuống vĩnh viễn vào giờ thứ 25 của cuộc chiến.
Tham Khảo:
- (1) Bạc Tóc Tuổi Hai Mươi (Phạm Mai Hương (Trích Tập San Đa Hiệu số 93, trang 263)
- (2); (4); (7) Hồi Ký của ĐS Pháp— Những Ngày Cuối Cùng của VNCH Vũ Hải Hồ dịch
Đặng Kim Thu K19, Võ Bị Đà Lạt (Tập San Đa Hiệu 110, trang 223)
- (3); (6); (11); (12) 30/04: Tổng Thống Minh và văn thư yêu cầu Mỹ rút khỏi VN
TS Nguyễn Tiến Hưng, BT Kế hoạch/CP Nguyễn Văn Thiệu
- (8) Lễ An Táng Tướng Nguyễn Khoa Nam (1/5/1975)
Hoàng Như Tùng –CHT QYV Phan Thanh Giản, Cần Thơ.
- (9) Những Ngày Cuối Cùng của Cuộc Chiến tại Vùng 3 Chiến Thuật
Trương đình Huấn, K 19 Võ Bị Đà Lạt (Đa Hiệu số 42, trang 141)
- (13); (14) Hồi Ký của Đại Tá Dương Hiếu Nghĩa
- (15) Tuần lễ kết thúc chiến tranh ở Saigon, 30/4/1975
Nam Nguyên, phóng viên đài RFA © 2005 Radio Free AÁia
– (16) Những Ngày Cuối Cùng của Hạm Đội Hải Quân VNCH
Nguyễn Đức Thu, K16 Võ Bị Đà Lạt (Tập San Đa Hiệu 118, trang 167)
- (17) Phóng sự của Börries Gallasch và Terzani tại Sài Gòn tháng Tư 1975 (Spielgel số 21/1975)
Phạm Cao Phong, trích dịch (BBC Tiếng Việt) (trg. 38-42)
No comments:
Post a Comment