"Chấm dứt chiến tranh VN, không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ cái giá phải trả, cho loại Hòa bình đó, là ngàn năm tăm tối, cho thế hệ sinh ra tại VN về sau." President Ronald Reagan
Tuesday, June 30, 2009
Chiến Tranh Ngoại Lệ 3
Sau vụ bắn rơi chiếc C47, bắt sống bẩy người trong đó có phi công PhanThanh-Vân, Hà-Nội lỡ đã công bố trên đài phát thanh, báo chí nên không thể dấu diếm. Ít ra viên phi công hoặc cả bẩy quân nhân biết rằng phi vụ của họ là tái tiếp tế cho toán biệt kích Castor. Nếu họ khai trước tòa án, Bắc Việt biết rằng có toán biệt-kích hoạt động trong tỉnh Sơn-La. Ðồng thời Saigon biết toán Castor đã bị bắt. Tuy nhiên Hà-Nội dựng nên một chuyện khác, chỉ có ba người bị đưa ra tòa án trong tháng Mười Một, bốn quân nhân khác đã chết vì vết thương. Trước tòa cả ba nhận tội có liên quan đến vấn đề biệt-kích... và trên đường đến tỉnh Hòa Bình chứ không phải Sơn-La. Ðến cuối năm, CIA và Saigon vẫn tin rằng toán biệt kích Castor vẫn còn hoạt động hữu-hiệu. Trong Saigon, trung-tá Tung cảm thấy hài lòng, chuẩn bị thả thêm biệt kích ra ngoài bắc. Bây giờ cơ quan CIA phải tìm phương tiện khác
(chiếc C-47 duy nhất dã bị bắn rơi). Họ không thích loại phi cơ C-47 với hai lý-do, chiếc C-47 tầm hoạt động ngắn do đó chiếc máy bay phải bay thẳng đến mục tiêu. Thứ hai, máy bay phải lấy thêm nhiên liệu ngoài Ðà-Nẵng, biết đâu điệp viên Bắc Việt đã xâm nhập vào trong phi trường Ðà-Nẵng? Cuối cùng họ chọn máy bay C-54 và huấn luyện hoa tiêu Việt-Nam, các phi công tình nguyện hoàn tất khoá huấn luyện đầu năm 1962.
Phòng 45 chuẩn bị toán biệt kích Europa gồm năm quân nhân sắc tộc Mường. Ngày 20 tháng Hai họ phát xuất từ phi trường Tân Sơn Nhất do trung tá Nguyễn-Cao-Kỳ lái, không ghé Ðà-Nẵng như những phi vụ trước đây. Khi vào đến không phận tỉnh Hòa-Bình nơi có nhiều dân tộc Mường, đến bãi thả dù, ông Kỳ bật đèn xanh và năm biệt-kích Mường biết mất vào màn đêm.
Ðịa điểm thả toán biệt kích Europa trong quận Tân-Lạc là điều không nên (bad choice). Ðường số 6 chạy xuyên qua giữa quận, có nhiều đường nhỏ đi vào và nhiều làng mạc. Một lần nữa toán biệt kích bị lộ lúc đang nhẩy dù xuống bãi đáp. Sáng hôm sau, công an vũ trang phối hợp với tự vệ, khoá sinh đang thụ huấn biên phòng, truy lùng toán biệt kích. Tất cả bị bắt ngày hôm sau.
Hiệu thính viên toán Europa bị ép buộc gửi báo cáo về Saigon, toán đã đến mục tiêu an toàn. Phòng 45 phấn khởi, chuẩn bị tái tiếp tế cho toán Castor, lúc đó đã nằm vùng gần mười tháng. Họ hy vọng rằng với loại máy bay C-54 mới, lần này sẽ gặp may. Chuyến đi này do đại-úy Hội lái, chiếc C-54 bí mật chở đồ tiếp liệu cất cánh từ Tân Sơn Nhất bay đi Sơn-La. Trước khi đến mục tiêu, chuyện xui-xẻo lại xẩy ra, gặp một cơn giông lớn, chiếc máy bay đâm vào núi.
Trong Saigon, mấy tay Xiạ (CIA) trong ban kế hoạch hết sức mất-mặt, mất hai máy baytrong vòng bẩy tháng. Ðiều hơi mừng là điện văn bắt được của Hà-Nội cho biết do lỗi lầm của viên phi công gây nên tai nạn và họ không để-ý đến chuyện mất mát đó (?). Cũng vì vậy ban tham mưu trong Saigon vẫn còn tin tưởng nơi toán biệt kích Castor (vẫn còn hoạt động).
Cơ-quan CIA lại phải tìm chiếc máy bay khác. Lần nàyhọ liên lạc với Ðài-Loan với kinh nghiệm thả điệp viên xâm nhập Hoa-Lục từ năm1952. Nhiều hoa tiêu Ðài Loan tình nguyện bay những phi vụ bí mật xâm nhập Bắc Việt. CIA cũng xắp xếp cho phi công từ Air-America (CIA) qua Ðài Loan huấn luyện những phi công tình nguyện về kỹ thuật bay ở cao độ thấp. Trong khi huấn luyện cho phi công Ðài-Loan, CIA và phòng 45 chuẩn bị cho toán biệt kích kế tiếp. Toán mới này có mật hiệu là Atlas gồm bốn người quê-quán trong tỉnh Nghệ-An, cả bốn được đưa vào trú trong nhà an-toàn nơi Saigon để huấn luyện. Toán Atlas có nhiệm vụ xâm nhập tỉnh Nghệ-An gần đường số 7. Cũng như toán Echo trước đây, họ sẽ dò thám mức độ di chuyển của địch qua đất Lào và bắt liên lạc với hai linh mục công-giáo, nhờ giúp đỡ che chở.
Trong tuần lễ đầu tiên trong tháng Ba năm 1962, toán Atlas được đưa qua Thái-Lan. Các phi công Tầu vẫn chưa xong khóa huấn luyện nên CIA xử dụng trực thăng của Air-America đưa toán biệt kích đến biên giới Lào và Nghệ-An, và toán sẽ di chuyển bộ đến mục tiêu. Xế chiều ngày 12 tháng Ba, toán Atlas lên đường cùng với đồ tiếp liệu trên hai chiếc trực thăng H-34, thêm một chiếc hộ tống.
Theo máy bay hướng dẫn, trực thăng thả toán biệt-kích lúc trời sắp tối trên một ngọn núi sát biên giới. Toán Atlas mặc bà-ba đen, võ trang tiểu liên Stern (theo tiêu chuẩn CIA, dùng đồ không phải của Hoa-Kỳ). Sau ba ngày di chuyển về hướng đông (Nghệ-An, Việt-Nam) không gặp trở ngại, đến ngày thứ tư họ gặp một trẻ em. Theo lời một toán viên kể lại 'Ðứa bé biến vào rừng nhanh như chớp!'. Sau đó đơn vị an ninh đến bao vây toán Atlas, một người trúng đạn chết. Trên đường chạy trở lại qua đất Lào, thêm một người nữa dẫm phải mìn chết. Còn lại hai người, gọi máy báo cáo không được vì thời tiết xấu, cuối cùng cả hai bị bắt.
Rút kinh nghiệm, CIA tiếp tục thả biệt kích ra ngoài bắc. Lần này xử dụng phi cơ C-46 phát xuất từ căn cứ không quân Takhli bên Thái-Lan, họ được đại-úy Ron Sutphine cùng với đại-úy M. D. 'Doc' Johnson bay trước hướng dẫn vào bãi thả dù. Toán kế tiếp là toán Remus gồm sáu ngườisắc tộc Thái Ðen. Cũng như toán Dido gồm những quânnhân sắc tộc Thái Ðen trước đây, toán Remus sẽ nhẩy xuống vùng thung-lũng Ðiện Biên-Phủ trong tỉnh Lai-Châu. Không phải vì là căn cứ quânsự
lớn nhất trong vùng tâybắc, cùng với sự hiện diện của sư-đoàn 316, ngoài ra sư đoàn này thường có những hoạt động trên đất Lào.
Toán Remus đề phòng bị lộ, sẽ nhẩy dù xuống khu vực gần biên giới rồi xâm nhập bằng đường bộ đến mục tiêu. Ngày 16 tháng Tư, sáu biệt-kíchnhẩy dù xuống cách ÐiệnBiên-Phủ mười lăm cây số về hướng tây bắc an toàn. Toán Remus gom lại và năm hôm sau, báo cáo về Saigon họ bắt đầu vượt biên giới xâm nhập vào miền bắc. Sau khi thả toán Remus thành công, phòng 45 quay trở lại làm việc với toán đầu tiên Castor. Cuối tháng Tư, toán Castor được lệnh di chuyển từsông Ðà về phiá nam đến quân Mộc-Châu. Tại đó toán sẽ nhận đồ tiếp liệu mới cùng với toán Tourbillon xuống tăng cường. Không như những toán trước đây, toán Toubillon gồm bốn sắc tộc khác nhau trong đó ít nhất hai người không phải sắc dân thiểu số. Nhiệm vụ cho toán Tourbillon cũng khác, không phải thâu thập tin tức mà đột-kích, tấn công chớp nhoáng phá hoại.
Tháng Năm trước đó, tổng thống Kennedy đã nhiều lần ra lệnh cho các giới chức lãnh đạo Hoa-Kỳ, cho các toán biệt kích hoạt động nơi miền Bắc thêm công-tác phá hoại. Tình hình bên Lào trở nên bết, thành phố Nam-Tha bị quân cộng-sản Pathet Lào chiếm với sự hổ trợ của vài tiểu đoàn Bắc Việt.
Toán Tourbillon sẽ nhẩy dù xuống những ngọn đồi nơi phiá bắc quận Môc-Châu rồi di chuyển sáu cây số về hướng nam tới đường số 6. Toán biệt kích sẽ phá sập mấy cây cầu trên đường số 6, ngăn chặn đường tiếp vận của BắcViệt từ Ðiện-Biên-Phủ quaLào. Ðiều này sẽ làm cản trở sự giúp đỡ quân cộng sản Pathet Lào, áp lực bên Lào sẽ nhẹ đi. Trước đây Lansdale đã phát biểu, nằm vùng trong một xãhội quản chế nghiêm khắc đã khó, chuyện phá hoại kể như quá khó khăn cho những quân nhân biệt kích trẻ.
Phòng 45 tiếp tục tuyển mộ tình nguyện quân trong liên-đoàn Quan-Sát số 1 bấy giờ đã đổi tên thành liên-đoàn 77. Bẩy người được chọn, tất cả đã qua lớp huấn luyện nhẩy-dù và biệtđộng, người hiệu thính viên cũng đã có kinh nghiệm vượt biên qua Lào hai lần. Ðến tháng Năm, quân-đội Hoàng-Gia Ai-Lao đang bại trận, trước khi quân cộng sản tấn công Nam-Tha. Toán Tourbillon ra đi bốn lần đều phải quay trở lại vì lý do thời tiết, vẫn nằm chờ trong phi trường Tân-Sơn-Nhất khi Nam-Tha thất thủ ngày 9 tháng Năm. Một tuần sau toán Tourbillon ra đi, trên máy baydo phi công Ðài-Loan lái, những phi công này bị bắt buộc để lại tất cả giấy tờ tùy thân trước khi lên máy bay.
Ðến điểm hẹn với toán Castor, các biệt kích Tourbillon nhẩy dù xuống không biết ở dưới ngoài toán Castor còn có thêm ít nhất một đại đội công-an vũ-trang cùng với chó săn. Hôm đó gió thổi mạnh, các biệt kích quân trôi dạt đi, đơn vị công-an đuổi theo. Người toán phó bị vướng trên một ngọn cây và bị bắn chết trên cây, các biệt kích quân khác chạy tìm lối thoát khi xuống tới đất, hai hôm sau tất cả đều bị bắt.
Nhân viên truyền tin bị côlập ngay tức khắc, Bắc Việt ép buộc phải báo cáo xuống mục tiêu an toàn. Phòng 45 tin tưởng rằng bãi đáp đã được toán Castor an-ninh nên rất tin, mặc dầu sau mười một ngày bị điều tra, ép buộc người tín hiệu viên mới gủi đi bản báo cáo đầu tiên. Bốn hôm sau khi toán Tourbillon nhẩy dù xuống Mộc-Châu, toán biệt-kích kế tiếp mật hiệu Eros lên phi cơ C-54 trong phi trường TânSơn-Nhất.
Chuyến đi này, phi công bay theo đường vòng qua đất Lào, xâm nhập không
phận tỉnh Thanh-Hóa thả toán biệt-kích chớp nhoáng rồi bay về. Vấn đề xẩy ra quá nhanh, quân Bắc Việt chưa đề phòng, chuyến xâm nhập coi như thành công. Xuống tới đất, toán Eros gom lại an toàn, Họ gồm năm người thuộc sắc tộc Mường và Thái Ðỏ, cả hai sắc dân thiểu số đều sống nơi phiá tây tỉnh Thanh-Hoá. Toán này có điều lạ, trong ba người Mường, hai người là anh em, người thứ ba là anh em họ. Hai người Thái là chú cháu. Phòng 45 hy vọng sợi giây liên hệ sẽ làm toán gắn bó và họ dễ móc nối những người cùng sắc tộc với họ.
Sau ba tuần lễ trong rừng, vài người Thái trông thấy toán biệt kích. Hốt hoảng, toán Eros chạy lên hướng bắc. Mấy người Thái quay trở lại tìm thấy mấy lon đồ hộp lạ, không phải sản-xuất ở miền Bắc. Họ bèn báo cáo chuyện xẩy ra lên công-an điạ phương. Trong khi đó toán Eros trên đường chạy đã gần hết lương thực, Saigon trả lời vì thời tiết xấu, chưa tiếp tế được.
Các biệt kích quân phải tìm đồ ăn cho họ. Ngày 2 tháng Tám, một lần nữa họ bị dân làng phát giác và cuộc truy lùng tiếp diễn. Lần này phòng 45 nhận được công điện khẩn của toán Eros rằng đang bị truy lùng. Ngày 29 tháng Chín, toán biệt-kích bị bao vây, một người trúng đạn chết, một bị bắt. Ba người kia chạy thoát nhập vào mấy người Lào đi săn bắn. Họ bị phản bội, bắt sống giao nộp cho quân Bắc Việt.
Kenneth Conboy, Dale Andradé, United Press
Bạch-Hổ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment