Friday, December 16, 2011

Xuất Quân

by Phạm Duy
Ngày bao hùng binh tiến lên
Bờ cõi vang lừng câu quyết chiến
Bước oai nghiêm theo tiếng súng đi tung hoành.
Quân Việt Nam đi hồn non nước xây thành.

Ði là đi chiến đấu
Ði là đi chiến thắng
Ði là mang mối thù thiên thu
Ði là đi chiến đấu
Ði là đi chiến thắng
Bước lên đây người Việt Nam. (HẾT ở đây)


Kèn vang theo tiếng chân đang rồn rập xa xa
Tiếng gào thiết tha
Ngàn lời chính khí đưa
Ầm ầm tiếng thét hoà
Rầm rầm tiếng súng sa trường xa

Hồn say khi máu xương rơi tràn đầy, ngập biên khu
Õán thù khắp nơi
Từng bụi lốc cuốn rơi
Từng giọt máu sáng ngời
Một đường kiếm thép oai hùng đưa

Thề Không Phản Bội Quê Hương
nhạc Cục Chính Huấn
1)
Một cánh tay đưa lên
Hàng ngàn cánh tay đưa lên
Hàng vạn cánh tay đưa lên
Quyết đấu tranh cho một nền hòa bình công chính
Ðập phá tan mưu toan, đầu hàng cái quân xâm lăng
Hoà bình phải trong vinh quang
Ðền công lao bao máu xương hùng anh


Nào đứng lên bên nhau
Nào cùng sát vai bên nhau
Thề nguyền với vung tay cao
Quyết đấu tranh đến khi nào đạt thành mong ước
Vận nước trong tay ta
Là quyền của quân dân ta
Tình đoàn kết quê hương ta
Chận âm mưu chia cắt thêm sơn hà

ÐK:

Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến!
Quyết không cần hoà bình đen tối
Chẳng liên hiệp ngồi chung quân bán nước vong nô

Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến!
Ðánh cho cùng dù mình phải chết
Ðể mai này về sau con cháu ta sống còn

Trên Đầu Súng

Anh Việt Thu

1.
Trên đầu súng quê hương . . . tổ quốc đã vươn mình
Trên lưỡi lê căm hờn . . . hờn căm như triều sóng
Ôi xôn xao . . . chiêng trống hối thúc
Đã giục giã khắp . . . chốn rộn rang
Ôi lửa thiêng dậy bập bung
Tay đốt….. lửa tay vung kiếm

2.
Trên đầu súng xâm lăng . . . xiềng xích với bạo tàn
Trên lưỡi lê nô lệ . . . cùm gông phải gục ngã
Tay nâng niu . . . cây súng súng thép
Với đạn đồng mới . . . đã lên nòng
Và những loạt đạn đồng vàng
Vun lúa . . . trổ tràn đồng sâu

Điệp khúc:
Cho quê hương ta rạng ngời
Cho yêu thương xanh vời vợi
Cho quê hương ta những đoá tuổi xuân
Để mai đây nghe nắng dậy hoà bình
Ðể ông cha còn[nắm đất phủ mình
Ôi quê hương ta nước Việt….


3.
…Nam từ đó dâng lên . . . nhà máy với công trường
Những xí nghiệp ngôi trường . . . nhà thương và hầm mỏ
Ôi bao la . . . thăm thẳm bát ngát
Cánh đồng vàng . . . với lũy tre xanh
Và tiếng ê a đầu làng
Là kinh nguyện cầu cho người gục xuống



Mưa đêm ray rứt
Đêm. Mưa ray mưa rứt

Người lính già thao thức

Nhớ những lần dạ hành

Mưa rừng tuôn không dứt

Nhạt nhoà lưng trời đêm

Hỏa châu buồn rưng rức



Nhớ đỉnh đồi dừng quân

Trùm poncho gà gật

Nước lũ tuồn dưới chân

Poncho đau gió quất



Hừng sáng gió mưa tan

Vầng ô lên hồng rực

Ửng vàng lúa đồng xa

Bên làng thôn yên ả…



Người lính già sẽ dậy

Mân mê áo trận xưa

Trong mùng ai ho khẽ

Ngoài trời mưa… hoài mưa!


Hà Nguyên Lãng
Vinh Danh Chiến Hữu
Tưởng niệm các phi công 69A và của Không lực VNCH đã hy sinh.


(Thiên Ưng Nguyễn Như Thành, Phi Long Trần Thế Vinh, Hoàng Ưng Phan Tiến Minh)




Chào chiến hữu một lần chào vĩnh biệt
Trước hồn thiêng tôi xin đứng nghiêm chào
Xác vùi sâu nhưng hồn đã vút cao
Gương dũng liệt danh ghi vào huyền sử

Vinh danh anh người trai hùng đã ngủ
Giấc ngàn thu dưới trời rộng Trường sơn
Lót thân mình cho đồng đội tiến lên
Đem chiến thắng về tô son Tổ Quốc

Vinh danh anh người bay từ Bến Cát
Lướt chiến khu qua Dầu Tiếng, Hố Bò
Đục mây trời lên Tân Cảnh, Đức Cơ
Đổi mạng sống cho tự do dân tộc

Vinh danh anh những thân tàu đơn độc
Vượt màn đêm di tản những thương binh
Vươn cánh chim ôi chan chứa bao tình
Anh nào xá những hiểm nguy rình rập

Vinh danh anh vùng trời cao Quảng Đức
Người phi công bỏ lại bạn đồng hành
Nghiêng cánh chim lần cuối dưới trời xanh
Phi vụ chót không một lời từ biệt

Hỡi chiến hữu cánh chim bằng dũng liệt
Đã hy sinh cho dân tộc trường tồn
Vinh danh ngoài Tổ Quốc ghi ơn
Còn đồng đội xin nghiêng mình ngưỡng phục


Phương Toàn.

Tạ Ơn Người
Xin tạ ơn người,
Những người hùng trong chiến cuộc hôm nay
Xin tạ ơn ai đem tuổi xanh gìn giữ quê hương này
Ðã âm thầm gục ngã hiên ngang trên ruộng đồng
Hay trên đồi núi rừng trong tay mẹ thân yêu
Kìa rừng núi ơi tuổi xanh như cành lá,
Ôi! mặt trời đã thức dậy rực rỡ trên quê ta
Và vùng trời tương lai rạng chiếu
ôi! hòa bình sẽ về trong sớm hồng

Dòng máu này máu của con ta
Của quê hương của những đứa con hào hùng.
Một lần đi không có ngày trở về
Xin tạ ơn người đã hy sinh cho quê hương này.

Dòng máu này thế hệ mai sau
Sẽ noi gương nối tiếp cha anh hào hùng
Những nụ hoa hàm tiếu tương lai rạng ngời
Xin tạ ơn người đã hy sinh cho quê hương nàỵ

Sáng tác: Anh Việt Thu, Trình bày: Duy Khánh

http://youtu.be/vBxku2yQdb4



Xin Cám Ơn Người
Trong thinh lặng đêm sâu hồn viễn xứ
Mùa Tạ Ơn một lần nữa sắp qua
Xin lắng hồn tưởng nhớ đến quê nhà
Những người trai của một thời bất khuất

Bóng anh đi chỉ bụi đường phảng phất
Rồi nhoà theo rừng núi thẳm mênh mông
Quên thân mình nguyện gìn giữ non sông
Dẫu nhớ lắm những lần qua xóm vắng

Anh bước đi trong quê hương lửa loạn
Viết sử hùng trận An Lộc, Khe Sanh
Từ Hạ Lào nắng cháy đến Cổ Thành
Về Xứ Huế, Mậu Thân vơi nức nở

Biết mấy nữa bao địa danh ghi nhớ
Bước chân anh một thuở giữa lòng dân
Ôi, tự do gục chết đắng vô ngần
Để muôn thuở bước quân hành vang dậy

Xin nhớ mãi những chàng trai đất Việt
Dõi ngàn xưa, rọi đuốc gọi ngàn sau
Cho Tự Do ươm hạt giữa đớn đau
Nuôi ước vọng quê hương ngày quật khởi

Xin cám ơn những người trai đất Việt
Cám ơn anh! Người Chiến Sĩ Vô Danh.
 
Mũ Sắt Với Chinh Nhân





Một cõi tang bồng lắng theo cát bụi

Cho trăm năm gọi mãi bóng con tàu

Đường miên viễn hút theo hồn sông núi

Mũ Sắt và Người một thuở có nhau.


Chiếc Nón trầm ngâm ôm vòng nhật nguyệt

Ngày ngắm mây, đón nắng. Tối nhìn sao

Gom mấy cõi ta bà soi vũ trụ

Mang tình chung của Lính thuở xa nào.


Tình sông núi trả bằng đời trai trẻ

Nợ máu xương vang mãi một câu thề

Người: có thể đã về lòng Đất Mẹ

Nón: ngậm ngùi, rưng rức giữa đường quê.


Xưa chinh chiến gối đầu nghe Lính hát

Nay âm thầm đếm mãi tiếng thời gian

Hứng sương mềm, đong mưa rơi từng hạt

Thành hồ gương khóc kể chuyện tan đàn.


Dường như giữa thâm u và tĩnh mịch

Phảng phất hồn Tử Sĩ lúc trận vong

Màu hoen rỉ mang dấu buồn sử lịch

Chinh Nhân hề vĩnh tận với non sông.



Huy Văn

NGƯỜI LÍNH GIÀ VỪA CHẾT ÐÊM QUA




Người lính già Việt Nam
Vừa mới chết đêm qua
Trên đường phố San Jose bụi bặm
Anh đã đi bao nhiêu nghìn dặm
Ðến nơi đây chỉ để chết âm thầm
Không một phát súng chào
Không cả một người thân
Không ai nói với anh một lời tiễn biệt.

Người lính già Việt Nam
Như con thú hoang lạc loài
Trên freeway nhộn nhịp
Một tiếng rên thảng thốt chảy trong mưa
Một chiếc lá cuốn đi theo cơn gió cuối mùa
Một tiếng nấc rã rời trong đêm vắng.


Vợ anh đâu?
Sao không về đây vuốt mắt
Con anh đâu?
Sao không đến vấn khăn tang
Anh ra đi như anh đến
Rất vội vàng
Chẳng còn ai trên đời để khóc.


Nhân loại văn minh có nhiều cách sống
Nhưng đồng bào tôi có những kiểu chết rất lạ đời
Người vợ mang thai
Ôm lấy chồng cùng nhảy xuống biển khơi
Ðể khỏi phải rơi vào tay giặc Thái
Cho sóng biển Ðông nghìn năm còn ru mãi
Một bài ca chung thủy vọng về Nam
Ðể mỗi sớm chiều khi thủy triều dâng
Tổ quốc sẽ được bồi thêm
Bằng máu anh thịt chị.


Có những bà mẹ nửa đêm thức dậy
Ði bán máu mình mua gạo nuôi con
Ðường về chưa tới đầu thôn
Bà gục chết không kịp nhìn mặt con lần cuối
Ðứa con út cũng chết dần trong cơn đói
Miệng còn thì thào hai tiếng “Mẹ ơi !”
Những giọt máu tươi đã giết chết hai người
Sẽ đọng lại trong nghìn trang lịch sử
Cho nước sông Hồng bao giờ cũng đỏ
Như màu máu Mẹ Việt Nam.


Ðêm qua thêm một đứa con
Vừa mới chết trên đường phố San Jose nhộn nhịp
Anh không chết ở Hạ Lào, Bình Long, Cửa Việt
Anh không chết ở Hàm Tân, Suối Máu, Hoàng Liên Sơn
Chết ở đây đất lạ sẽ thêm buồn
Trên mộ bia anh thêm một dòng chữ Mỹ


Một người Việt Nam sinh nhầm thế kỷ
Và chết cũng nhầm nơi
Ðêm nay bên kia bờ trái đất xa xôi
Quê hương anh vẫn còn chìm trong lửa đỏ.


Tôi gởi anh đôi dòng thơ
Từ trái tim của một thằng em nhỏ
Cũng lạc loài lưu lạc như anh
Chúng ta, hai chiếc lá chung cành
Bay phơ phất trước từng cơn bão tố
Ngủ đi anh bình yên nơi chín suối
Ðau thương nầy em sẽ viết thay anh.

Trần Trung Ðạo

Người lính già xa Quê Hương - Duy Khánh
http://www.youtube.com/w...Af4&feature=related

ĐÊM BUỒN HÁT LẠI QUỐC CA





Đêm buồn hát lại Quốc ca
Một mình mới thấy buồn da diết buồn
Em ơi đời vẫn dễ thương
Nhưng đời vẫn mãi vô thường sắc không

Nhớ quê hương nhớ vô cùng
Nhớ xưa một thuở mưa rừng Dakto
Nhớ đêm Daksut sương mờ
Chiều qua Daksé làm thơ cho tình

Nhớ ngày bản Thượng buồn tênh
Dakrotah lửa đạn quanh chiến hào
Quân hành mấy khúc trăng sao
Đêm mơ em một chốn nào Tây Nguyên

Nhớ em gái Thượng dịu hiền
Mừng vui lúa mới cồng chiêng hội mùa
Nhớ rừng xưa nhớ trăng xưa
Nhớ ngày đưa tiễn tiễn đưa mà buồn

Hôm nay uống rượu ly hương
Và ca lại khúc lên đường năm xưa
Một đời phục vụ dưới cờ
Đêm nay buồn hát Quốc ca - xứ người
.


HOA VĂN

Vĩnh Biệt... Anh





Hỡi những người chiến sĩ Địa Phương Quân,

Đã hy sinh trong trận Dak Seang,

Thịt dù nát, xương tan nơi chiến địa,

Chiến đấu liệt oanh, chết vẫn kiêu hùng.



Mới sáng qua bên ly cà phê nóng,

Trưa hôm nay pháo giặc nổ tơi bời,

Câu " Túy ngoạ sa trường quân mạc tiếu"

Ôi ! Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.



Trong khoảnh khắc đã hy sinh anh dũng,

Mẹ chờ trông và con trẻ đợi cha,

Anh vĩnh viễn nơi đồn xa nằm lại.

Số mệnh gì lúc binh lửa can qua!



Gió lồng lộng thổi từng cơn bụi đỏ,

Vĩnh biệt anh : Người lính Địa Phương Quân,

Xác thịt chết nhưng anh không hề chết,

Còn đâu đây trong gió nội mây ngàn!



Đồn vắng Pleiku chiều xó núi,

Dak Seang thành bình địa mất rồi !

Chào người lính Địa Phương Quân bất tử,

Nghìn đời sau còn rung động lòng người.



Cảm tạ các anh những người chiến sĩ,

Đã hiến dâng cả sinh mạng cho đời,

Đền nợ nước khi tuổi còn rất trẻ,

Bia sử xanh còn ghi khắc muôn đời.



Hoàng Yến

No comments:

Post a Comment