Friday, December 16, 2011

Đêm Nguyện Cầu


Lê Minh Bằng

Hãy lắng tiếng nói vang trong tâm hồn mình người ơi
Con tim chân chính không bao giờ biết đến nói dối
Tôi đi chinh chiến bao năm trường miệt mài
Và hồn tôi mang vết thương vết thương trần ai


Có những lúc tiếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâu.
Rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu
Bâng khuâng nghe súng vang trong sa mù
Buồn gục đầu nghẹn ngào nghe non nước tôi trăm ngàn ưu sầu


Thượng Đế hỡi có thấu cho Việt Nam này
Nhiều sóng gió trôi dạt lâu dài.
Từng chiến đấu tiêu diệt quân thù bạo tàn.
Thượng Đế hỡi hãy lắng nghe người dân hiền.
Vì đất nước đang còn ưu phiền.
Còn tiếng khóc đi vào đêm tường triền miên.

Có những lúc tiếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâu.
Rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu
Quê hương non nước tôi ai gây hận thù tội tình
Nhà Việt Nam yêu dấu ơi bao giờ thanh bình?


Lời Nguyện Cầu

Mùa sao sáng, ơi! mùa xưa thương nhớ
Mùa nguyện cầu bao tiễn biệt xót đau
Của chinh chiến chia ly và nước mắt
Cho người đi có được một ngày về

Nghe vang vọng từng lời kinh cầu nguyện
Dẫu mỏi mòn còn hy vọng khát khao
Ước thanh bình trên quê hương tan nát
Cho yêu thương dịu ngọt nỗi hận sầu

Bao nhiêu năm đã tan mùa chinh chiến
Lời nguyện cầu vẫn đau xót vang lên
Quê hương ơi sao nát tan hồn nước
Khóc người đi biền biệt mãi không về

Lời cầu nguyện đêm Giáng sinh thao thức
Xin hồn thiêng sông núi sáng lòng đêm
Theo ánh đuốc đàn con từ muôn ngả
"Bước oai linh" về lại đất mẹ hiền


Kinh Chiều

Nhạc: Hoàng Thi Thơ, Trình bày:

Hoàng Oanh

http://www.youtube.com/watch?v=bWJ-giOHQgo

Khi Tôi Chết Đừng Đưa Tôi Ra Biển

Nguyễn Văn Phán


Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh
Để đêm nghe vang dội khúc quân hành
Ôi ! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Ben-Hét, Đắc-Tô
Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ
Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu Đ
Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề
Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi
Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời
Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Gói thân tôi ba sọc đỏ màu vàng
Xin liệm kín với hồn thiêng sông núi.
-

Nhà thơ Lê Thị Ý:

“Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Say đi cho rõ người tình
Cuồng si độ ấy hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi thiếu phụ nhạt mờ dấu son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu
Phi cơ đáp xuống một chiều
Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa
Dài hơi hát khúc thương ca
Thân côi khép kín trong tà áo đen
Chao ơi thèm nụ hôn quen
Ðêm đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau
Chiếc quan tài phủ cờ màu
Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng
Em không thấy được xác chàng
Ai thêm lon giữa hai hàng nến trong?
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng
Nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai.”

Phạm Phú Quốc! sao đi không trở lại
Triệu lòng đau sông núi cũng hờn đau
Và riêng ai theo dõi hướng tinh cầu
Nghe nức nở vai gầy run cô độc

Phạm Phú Quốc một đời trai ngang dọc
Những nụ cười, tia mắt rực niềm tin
Vì non sông, vì lý tưởng thanh bình
Theo cánh gió đi vào lòng đất giặc ....


Huyền sử ca một người mang tên Quốc


Phạm Duy - Duy Khánh

http://www.youtube.com/watch?v=LOPQOIj1Apk



Bài vinh thăng cho một loài chim (Trầm Tử Thiêng - Thái Thanh)http://www.youtube.com/watch?v=3CAWQGYlFn4


Nhớ anh

Đêm trở lạnh đổ cơn mưa buốt giá
Ánh chớp loang nhoà nhạt bóng poncho
Đoàn quân đi như tích cổ thiên thu
Nguyện giữ nước trong âm thầm lặng lẽ

Giữa sấm động cùng mưa nguồn, chớp bể
Cơn nắng Lào cháy xém dạn da khô
Vẫn đôi mắt vương ngây thơ lưu luyến
Lá sân trường, vườn mận, nếp nhà tranh.

Gánh gian lao gìn giữ ước mộng lành
Đêm mưa lạnh mơ áo bay chiều nắng
Nhớ miên man trên từng bước quân hành
Qua thôn vắng chạnh niềm quê thao thức

À ơi, tiếng võng ru hời !
Ai đi chinh chiến một thời xuân xanh
Nước non chưa thắm mộng lành
Ngùi thương nhau khóc thanh bình dở dang!


Sương Trắng Miền Quê Ngoại
Sáng tác: Đinh Miên Vũ, Trình bày: Duy Khánh


http://www.youtube.com/watch?v=CogwIYKvniY

BÀI THƠ VIẾT CHO THƯƠNG PHẾ BINH QLVNCH

Xuân nầy nếu anh về quê ăn Tết
Còn thương em xin anh hứa một lời
Thương phế binh còn khổ lắm anh ơi !
Tìm thăm họ, nói đôi lời an ủi.
...

Họ là những thương phế binh bất khuất
Là anh hùng, là chiến sĩ hiên ngang
Như quân Nam chiến thắng Bạch Đằng Giang
Là con cháu của Hùng vương lập quốc .

Nhớ nghe anh nếu còn thương Việt tộc
Còn biết hờn, biết nhục mất quê hương
Thì giúp dân diệt cộng sản bất lương
Xây dựng nước phú cường dân chủ trị.

Nhớ nghe anh nếu còn thương Việt tộc
Còn biết hờn, biết nhục mất quê hương
Thì giúp dân diệt cộng sản bất lương
Xây dựng nước phú cường dân chủ trị

Hãy vinh danh người lính Việt Nam Cộng Hoà.
Hãy giữ gìn và bảo vệ tinh thần Vị Quốc Vong Thân của họ
Như giữ gìn ngọn lửa thiêng trong lòng dân tộc,
Thì dân tộc ta mới mong có được ...
những truyền nhân xứng đáng với thế hệ tương lai.

Nguyễn thị Thảo An
Đi Từ Ruộng Đồng Bao La

Hò ới, ới ới hò ! Hò ơi, ơi ơi hò !
Hò ơ, ơ ớ ơ ...ờ ơ. ... ờ, ờ ơ ... ơ ... ơ ớ ơ ... ớ ơ ơ ... ờ ...

Từ Cà Mau ruộng đồng bao la
Năm Căn heo hút muỗi sa từng bầy
Hò ơi, ới ới hò !

Chiều hành quân, anh qua rừng chiến khu Đ
Đêm mưa Đồng Tháp đỉa đeo tràn trề
Hò ơi, ới ới hò !

Ôi tin yêu, cây trái miền Tây
Phù sa lớp lớp dâng đầy Hậu Giang
Hò ơi, ới ới hò !

Hậu Giang, ơi hỡi Hậu Giang
Quân dân kết đoàn một lòng đấu tranh
Hò ới, ới ới hò !

Trăng Đồng Xoài chiến công sáng tỏ
Xác quân thù Bình Giã ngả nghiêng
Hò ới, ới ới hò !

Anh về, có nhớ trăng hiền
Thì xin cố giữ lời nguyền nước non
Hò ới, ới ới hò ! Hò ơi, ơi ơi hò !


http://www.youtube.com/watch?v=baneTJtXO0w


Đi Từ Ruộng Đồng Bao La
Trình bày:


Hà Thanh - Duy Khánh
XUÂN nào tôi đưa em về
Tết tha phương trắng khung trời hoa tuyết
Chiều nghiêng nắng úa trải khắp nẻo đường
Biết bao giờ đón Xuân trên đất Việt?
Để tình nồng sưởi ấm áp quê hương

Kể từ khi quê ta tràn bóng giặc
Anh thân trai thời loạn biệt kinh kỳ
Đêm trừ tịch một mình trên vọng gác
Buồn đón Xuân về, buồn tiễn Xuân đi

Đồn vắng, trời khuya anh ghì báng súng
Sương gió lạnh lùng thấm áo chinh nhân
Đây tuyến lửa lọt giữa lòng thung lũng
Đêm sáng hỏa châu, pháo rít xa gần

Còn tôi đó, dừng quân nơi cuối bãi
Ngồi nhớ Xuân nào, rất mộng rất thơ
Áo tím, dù hoa thanh xuân cô gái
Thoáng lạc hồn tôi rung cảm dại khờ

Rồi một sáng ánh hồng lên rực rỡ
Rừng cờ vàng phấp phới rợp trời xanh
Người em nhỏ thẹn thùng và bở ngở
Tiễn bước tôi theo nhịp khúc quân hành

Chiều tiền đồn mây giăng mờ đỉnh núi
Cánh thư từ em gái nhỏ hậu phương
Những dòng thư mát êm như mạch suối
Nhen nhúm hồn tôi ước mộng bình thường

Ba Mươi Tháng Tư, miền Nam ta mất!
Giặc bắt tôi giam cầm tận Hà Đông
Em dầu dãi, đêm ngủ không tròn giấc
Phải nuôi con bé dại, phải nuôi chồng


Bao năm tháng bị đọa đày điên đảo
Trời mờ sương, lao dịch chốn rừng sâu
Thủ đoạn giết mòn bởi trò tẩy não
Chỉ mấy hôm, sương trắng nhuộm mái đầu !


Thân tù tội, ôi đau thương nghiệt ngã !
Khi tôi về, em tóc bạc phơ phơ
Mười mấy năm rồi ngược xuôi vật vã
Lòng kiên trinh buổi đoàn tụ em chờ


Tết viễn phương, giữa đông dài lạnh lắm
Tuyết chập chùng, hồ nước đóng thành băng
Đón Xuân về, lòng riêng sầu thăm thẳm
Nhớ cố hương hiu quạnh mấy mùa trăng


Xuân nơi đây không gian choàng áo tuyết
Gió lạnh lùng và nắng chiếu lung linh
Khi nào cờ vàng rợp trên nước Việt
Tôi đưa em về rũ bụi đăng trình


DƯ THỊ DIỄM BUỒN

NỬA ĐÊM BIÊN GIỚI" - nhạc sĩ Anh Bằng
Hoàng Oanh hát 

Mẹ ơi! Biên cương giờ đây,
Trời không mưa nhưng nhiều mây
Nửa đêm nghe chim muông hú trong rừng hoang
Nghe gió rung cây đổ lá vàng
Sương xuống mênh mang

Khèn trong buôn xa còn vang,
Nhịp chiêng tiêu sơ nhặt khoan
Tưởng nhớ đến những phút sống bên mẹ yêu
Con hát ca vui lều tranh nghèo
Ôi đẹp làm sao!

Đêm nay, quê nhà, mẹ hiền còn thương đứa con đi chốn xa mờ
Không than, không sầu, đầu non cuối ghềnh ôm tay súng canh rừng sâu
Con vui sông hồ, vì yêu giống nòi mà dặn lòng đi tranh đấu
Thương ai dãi dầu, nắng sớm mưa chiều
Có con dế mèn nỉ non ru canh thâu

Mẹ ơi! Quê hương lầm than,
Làm trai hai vai nợ mang
Ngồi đây trông sương khuya trắng trên đầu non
Con biết quê xa mẹ mong chờ tin chiến công con

Thời gian không phai lòng son,
Trường Sơn không ngăn tình con
Ngày nao con ra đi nhớ câu mẹ khuyên
Yêu nước như yêu mẹ hãy còn giữ trong linh hồn.


Còn đây



Mỗi độ Tết về nhớ xót xa
Nhớ Xuân khói lửa khắp sơn hà
Thảm trời sầu đất tràn bão lửa
Bao nhiêu lễ giỗ! Tết cố đô!

Nhớ Xuân quê mẹ, nhớ thiết tha
Nhớ người chinh chiến, Tết vẫn xa
Sơn khê, chiến địa, dầm sương muối
Giữ nước, quên mình, xuân đã qua!



Còn mãi trong nhau tiếng võng ru
Lời hát Dạ Lan giữa đêm mù
Còn trời An Lộc vang chiến sử
Cổ thành Quảng Trị đón nhau về



Còn đuốc Mê Linh sáng ngàn năm
Chi Lăng hồn nước tỏa bao lần
Tiếng trống Hà Hồi thôi thúc giục
Còn gió Bạch Đằng dâng sóng thu



Còn giòng máu Việt chảy trong tim
Còn núi sông thiêng tiếng uất hờn
Còn bóng hoàng kỳ bay phất phới
Xin giữ đời nhau, một niềm tin

Cho ngày quang phục hồn non nước


Những Ngôi Mộ Phủ Lá Cờ Vàng
Hoàng Dũng


Tôi bật khóc khi nhìn những ngôi mộ
Phủ cờ vàng trên nấm đất còn tươi
Anh ra đi đem hạnh phúc cho người
Đem xương máu hòa tan lòng đất Mẹ

Anh ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ
Áo học đường vừa biệt mái đầu xanh
Khi người yêu còn cắp sách học hành
Nay thổn thức nhìn anh nằm im ngủ

Anh để lại người Mẹ già ủ rủ
Đang chờ con nơi chiến tuyến phương xa
Mong an bình sẽ đến khắp mọi nhà
Chừ gục ngã , Mẹ già chờ tuyệt vọng

Anh để lại người vợ hiền bé bỏng
Với con trai bập bẹ gọi tên ba
Vấn khăn tang hoen mắt lệ nhạt nhòa
Đời quá phụ tuổi đời đầy hụt hẫng

Anh để lại bạn bè ngoài chiến trận
Vẫn từng đêm ghìm súng dưới hỏa châu
Ngăn quân thù từng bước nơi tuyến đầu
Cho non nước thêm ngày vui kiến thiết

Anh luôn có trong lòng dân nước Việt
Nhớ ơn anh : những chiến sĩ Cộng Hòa
Vinh danh anh từng bản nhạc hùng ca
Anh nằm xuống cho muôn người được sống

Xin được thắp nén hương , tâm lắng động
Đứng chào nghiêm đưa tiễn những anh linh
Sử oai hùng ghi đậm dạ trung trinh
Người chiến sĩ Cộng Hòa dân nước Việt .



Anh từ chinh chiến ra đi
Khoác chinh y để khắc ghi lời thề
Anh đi không hẹn ngày về
Khi quê hương vẫn, một bề đạn rơi…..

Khe Sanh, khói lửa ngút trời
Rã rời thân xác, rối bời khói sương
Hạ Lào, đốt cháy vấn vương
Lửa hờn, khói hận gửi thương nhớ về

Pleime, đồn trấn sơn khê
Đồi trơ cỏ cháy, u mê lòng người
Dakto, hỏa pháo ngập trời
Khói mù, gió cuốn vạn lời tiếc thương

An Lộc, đạn pháo bốn phương
Trong vòng vây hãm, Bình Long giặc đầy
Cổ Thành, uất tận chân mây
Quyết tâm dựng lại cờ bay…. lệ nhòa

Charlie, đạn tải pháo xa
Kinh hoàng địa chấn, đồi pha máu đào…

Thế rồi có phải chiêm bao?
Chí trai chưa thỏa, chiến bào đã rơi…
Giã từ chinh chiến bồi hồi
Anh, thân phận lạc giữa đời xót xa ….


Trần Quang Việt


Sàigòn Chỉ Vui Khi Các Anh Về



 - Ngậm Ngùi
Chinh Chiến
 

Bảo Chương
Khánh Ly hát

Tôi đã gặp em bỡ ngỡ tình cờ
Đôi mắt ngây thơ đến từ thành phố
Ngục tù tối tăm nói với cuộc đời
Sàigòn có vui ? Sài gòn có vui ?
Em ngước nhìn tôi cúi đầu nói nhỏ
Còn gì nữa đâu thành phố mộng mớ
Thành phố đớn đau vẫn còn nhắn nhủ
Sài gòn chỉ vui khi các anh về .
Tôi sẽ về đòi lại quê hương đã mất
Tôi sẽ về cùng em lau khô hàng nước mắt
Tôi sẽ mời em dạo chơi phố xá tươi vui
Những con đường tình, trường xưa công viên tràn nắng mới
Tôi sẽ về quỳ bên thánh giá bao dung
Tôi sẽ nguyện cầu cho tình yêu và cuộc sống
Đem tiếng khóc cười dâng đời khúc hát say mê
Cám ơn Sài gòn tôi sẽ trở về
Sài Gòn mến yêu ! Người tình dấu yêu ! Tôi sẽ trở về !


http://www.youtube.com/watch?v=dL-qPb9nNAM

No comments:

Post a Comment