Friday, April 27, 2012

Tháng Tư treo võng nhớ ngày 30

Mắc hai đầu võng treo nỗi nhớ,
Tháng tư buồn thắt thẻo đong đưa,
37 năm tưởng xa biết mấy!
Ôi! vẫn gần cào cấu niềm đau.

Tháng tư! Lệnh đầu hàng ban xuống,
Ta chết trân đứng trước ba quân,
Tay súng thép bộ tray di, nón sắt,
Sẳn sàng chờ lệnh cuối ta ban.

Anh thường vụ hô nghiêm dõng dạc,
Nét oai phong ghép súng thẳng hàng,
Quân ta vẫn còn trong khí thế,
Nói gì đây …mắt lệ xốn xang.

Nầy các anh lệnh trên ban xuống,
Ta thua!  phải hạ súng đầu hàng!
Từ nay tôi…các anh …gánh nhục,
Lúc còn trên yên ngựa…buông gươm!

Tôi đão mắt nhìn anh em câm tức,
Chưởi thề văng tục nấc tâm can…
Phút tỉnh lặng chưa bao giờ thấy,
Tôi hô to:Tất cả tan hàng…

Ôi!Trước đây khi tôi dõng dạc,
Hàng quân hô: Cố hô gắng vang…
Bây giờ hàng tan…Ôi! lặng lẽ,
Thôi từ nay… vĩnh biệt anh em…

Võng đong đưa…đong đua hồn buốt lạnh,
37 năm nỗi nhục đó còn tươm,
Muốn tỉnh lặng cho phai phai uất hận,
Còn lưu vong sao quên được mà quên!
 
Huỳnh Tâm Hoài

No comments:

Post a Comment