Tháng mười một mưa sầu rưng rức
Rải hạt buồn xuống vũng cô đơn
Mặt trời đi bỏ người ở lại
Núi trơ mình sương phủ chiều thôn
Tháng mười một ai đem mưa tới
Thả vào hồn cái lạnh mùa đông
Rừng u tịch biết ai còn đợi
Đàn chim di xếp cánh như lòng
Tháng mười một buồn hơn thế kỷ
Gió trở mình lùa khói sương mây
Những nụ hoa về mơ cổ tích
Chôn xuống đời từng cánh thơ ngây
Tháng mười một dài miên man khúc
Ong bướm về lịm giấc u mê
Ta còn ta loi ngoi mưa ướt
Cõi mơ hoang chưa biết đường về
Tháng mười một khoanh tay mơ ước
Bó gối chiều nép góc hoàng hôn
Nghe cô đơn choàng vai khe khẽ
Tình bao giờ tô lại nét son
Thả vào hồn cái lạnh mùa đông
Rừng u tịch biết ai còn đợi
Đàn chim di xếp cánh như lòng
Tháng mười một buồn hơn thế kỷ
Gió trở mình lùa khói sương mây
Những nụ hoa về mơ cổ tích
Chôn xuống đời từng cánh thơ ngây
Tháng mười một dài miên man khúc
Ong bướm về lịm giấc u mê
Ta còn ta loi ngoi mưa ướt
Cõi mơ hoang chưa biết đường về
Tháng mười một khoanh tay mơ ước
Bó gối chiều nép góc hoàng hôn
Nghe cô đơn choàng vai khe khẽ
Tình bao giờ tô lại nét son
No comments:
Post a Comment