Saturday, October 12, 2024

Xạo Sự "Khi Con Gà Trống Tắt Tiếng Gáy"

Trong một bài diễn văn mới đây nhất của Thù Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu, xạo tôi không nhớ ngày, khi đế cập đến lời tuyên bố của Tổng Thống Pháp Macron, Netanyahu có nói rằng:

..."Hôm nay, Israel đang tự vệ chính mình trên 7 mặt trận chống lại các kẻ thù của nền văn minh, đó là Hamas (Gaza), Hezbollah (Liban), Houthis (Yemen), Shiite (Iraq + Syria), Judea, và Samaria, dươí sự chỉ đạo và yểm trợ tối đa của chính quyền Tehran. Đó là một "trục khủng bố tàn bạo và man rợ nhất" của Trung đông. Trong khi tất cả các nước văn minh đều nên đứng lên sát cánh vững vàng bên Israel, vậy mà Tổng Thống Pháp Emmanuel Macron và lãnh đạo phương Tây hiện đang kêu gọi cấm vận Israel nhập khẩu vũ khí. 
Thật đáng xấu hổ!
Iran có lập ra cái cấm vận vũ khí đối với Hezbollah, Houthis, hay Hamas, và các ủy nhiệm khác của họ hay không? Hiển nhiên là Không! Trục khủng bố này đang sát canh cùng nhau. Thế mà các nước văn minh tự do dân ch lẽ ra phản đối trục khủng bố này, lại đang kêu gọi cấm vận vũ khí đối với Israel. 
Thật đáng ô nhục!
Israel sẽ chiến thắng dù có được hỗ trợ của họ hay không. Nhưng nỗi ô nhục của họ sẽ vẫn tồn tại lâu dài sau khi chiến thắng. Vì để tự bảo vệ mình trước sự man rợ này, Israel đang bảo vệ nền văn minh chống lại những kẻ tìm cách áp đặt một thời kỳ đen tối của chủ nghĩa cuồng tín lên tất cả chúng ta. Hãy yên tâm, Israel sẽ chiến đấu cho đến khi thắng lợi — vì lợi ích của chúng tôi và vì hòa bình và an ninh của toàn thế giới..."

Rõ ràng Netanyahu muốn ám chỉ trực tiếp đến nước Pháp nói chung và cá nhân Tổng Thống Pháp Emmanuel Macron nói riêng với ngôn ngữ khá nặng nề.
Emmanuel Macron đã nói gì ? Macron đã nói ngày 1/10/2024 trên đài phát thanh Pháp “Etcetera”, ghi âm ngày 1/10, phát thanh hôm Thứ Bảy 5/10/2024 như sau:
..."Tôi nghĩ rằng, việc ưu tiên là chúng ta cần trở lại giải pháp ngoại giao, và chúng ta ngừng gửi vũ trang dành cho chiến tranh. Chúng ta cần phải tránh leo thang chiến tranh. Nhưng tiếc thay, lời kêu gọi của chúng ta, chính phủ Tel Aviv đã không quan tâm và điếm xĩa tới!!! Chúng ta (EU) không thể để cho Israel biến Liban trở thành một Gaza thứ hai..."
(..."Je pense que la priorité est que nous devons revenir à une solution diplomatique, et nous devons cesser d'envoyer des armes pour la guerre. Nous devons éviter une escalade de la guerre. Mais malheureusement, le gouvernement de Tel Aviv s'en fichait. et était indifférent !!! Nous (UE) ne pouvons pas laisser Israël transformer le Liban en un deuxième Gaza...")

Macron quên, hay cố lờ đi những lời cảnh báo Israel nên kìm chế để tránh chiến tranh lan rộng khắp vùng Trung Đông của đang kiêm Tổng Thống Hoa Kỳ Joe Biden. Washington càng cảnh báo, Netanyahu càng đánh mạnh hơn. Netanyahu chỉ muốn dẹp tan bọn khủng bố Hamas và Hezbollah, chứ Netanyahu không muốn tấn công người Palestine ở Gaza và chính phủ đương thời của Beirut, lại càng không muốn tấn công Iran bao giờ. Chẳng qua là vì "cây muốn lặng mà gió chẳng muốn dừng". Israel có quyền tự bảo vệ mình, muốn tự bảo vệ, không có gì tốt hơn là tiên hạ thủ vi cường, hơn là chờ bị diệt vong một lần nữa.
Tại sao Macron không kêu gọi EU gây áp lực với Tehran (Iran) ngưng cung cấp hỏa tiễn giết người cho bọn khủng bố, hay ít ra cũng lên tiếng cảnh báo Tehran không nên leo thang chiến tranh bằng cách bắn hàng trăm, có thể hàng ngàn nay mai qua lãnh thổ Israel. 
Kèm theo bản tin này cũng cho biết, Anh, Đức và Ý đã đồng thuận với Paris về quan điểm ngừng cung cấp vũ khí (viện trợ hay bán) cho Israel.
Xạo tôi tò mò kiểm điểm lại, thì ngày 6/10/2024, Thủ Tướng Anh Keir Starmer tuyên b "Chúng tôi không đồng ý với Pháp, chúng tôi vẫn tiếp tục gửi vũ khí để giúp Israel!!??
Trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Ông nói gà bà nói vịt. Khối Liên Hiệp Âu Châu đoàn kết ở chỗ nào!?

Trong phạm vi bài viết này, xạo tôi không đi sâu vào chi tiết về lời tuyên bố của Emmanuel Macron liên quan đến cuộc chiến Israel và Hamas Hezbollah, mà chỉ đưa ra những nhận định về vai trò của Pháp và của Macron trong những biến chuyển chính trị thế giới sau tháng 2 năm 2022, khi quân Nga ồ ạt tấn công Ukraine.

Ngày 23 tháng 11 năm 2022 trong bài viết "Phiếm Luận Về Con Gà" (Con Gà Gauloir) xạo tôi có viết xin trích lại nguyên văn như sau:

..."Chiến tranh Nga-Ukraine bùng nổ đe dọa trực tiếp đến nền an ninh chung của Châu Âu. Ngày 24/2/2022 Nga xua quân ồ ạt tấn công Ukraine. Trong suốt tháng ba ngay sau đó, giới truyền thống gọi Emmanuel Macron là "Nhà Ngoại Giao Con Thoi". Xạo tôi không nhớ đã có bao nhiêu lần, chỉ nhớ đại khái rằng trong khoảng thời gian này, Macron tất bật đi mây về gió, sáng ở Belarus, trưa ở Kiev, chiều ở Mạc Tư Khoa, tối về Paris với nỗ lực tối đa cố gắng khuyên giải đôi bên Putin Nga và Zelensky Ukraine ngừng bắn ngay tức khắc để cùng ngồi ngay vào bàn đàm phán. Có kết quả chớ không phải không. Có đàm phán chớ không phải không. Lần thứ nhất ở phía nam biên giới Belarus, lần thứ hai ở thủ đô Istanbul Thổ Nhĩ Kỳ ngày 29/3/2022, nhưng đàm phán mỏi miệng cãi vã nhau xong hai bên phủi đích ra về và tiếp tục đánh nhau cho dân lành chết chung cho vui. Cuộc chiến vẫn tiếp diễn ngày càng đi vào bế tắc, cho đến nay, sau chín tháng, bóng dáng chiến tranh đã lởn vởn trên khắp lục địa Âu Châu..."
Cho đến nay, cuộc chiến Ukraine-Nga vẫn còn đang tiếp diễn ngày càng khốc liệt dữ dội hơn sau hai năm tám tháng. Có phải đó là kết quả của những chuyến đi tất bật của "Sứ Giả Hòa Bình" Emmanuel Macron, những chuyến đi "vô tích sự" màu mè hoa sói chỉ cốt có tiếng nói.

Tháng 10 năm 2023, khi IDF của Israel tràn qua dải Gaza tấn công Hamas, Pháp cùng Liên Hiệp Quốc liên tục kết án chính quyền Tel Aviv vô nhân đạo đã xả súng bừa bãi vào dân thường Palestine khiến cho cả ngàn người chết. Trong suốt những tháng cuối năm 2023, Macron đi đi về về Washington không biết bao nhiêu lần để tìm giải pháp ngừng bắn ngay tức khắc cho Israel và Hamas. Kết quả như thế nào cho cuộc xung đột Israel-Hamas tưởng không cần nhắc lại ở đây. Ngừng bắn đâu không thấy, chỉ thấy hai bên tiếp tục nã hỏa tiễn vào nhau. Con tin của Mỹ và Israel vẫn còn bặt vô âm tín. Công của Macron là công...cốc!!!

Tháng 10 năm nay, năm 2024, chiến tranh Israel-Hezbollah nổ bùng, Macron lại dở trò cũ, lần này cũng kêu gọi ngừng bắn ngay tức khắc, vì Macron lo ngại chiến tranh leo thang sẽ biến thành một cuộc chiến tranh toàn diện ở Trung Đông, Macron kêu gọi khàn cuống họng chẳng thấy nhúc nhích gì mà hiện giờ, chiến tranh có dấu hiệu lan rộng qua tới Syria, Yemen và ngay cả Iran nữa, Macron bèn kêu gọi các quốc gia Âu Châu "Ngưng cung cấp vũ khí cho Israel..." thì chẳng khác nào tiếng gà gáy giữa trưa, tiếng gà gáy hết sức là vô duyên.
Đường đường là một nguyên thủ của một cường quốc nguyên tử hàng đầu Âu Châu mà lại tuyên bố một điều trái chiều khó nghe như vậy, khiến cho nguyên thủ một nước nhỏ hơn phải buộc miệng "Thật đáng xấu hổ và ô nhục".

Cả thế giới, ngay cả thế giới Ả Rập Thống Nhất Hồi Giáo cũng đã rõ trắng đen, ai là người gây chiến tranh, huống chi Pháp Quốc? Ai là người văn minh, ai là người man rợ? Ai mang lại hòa bình, ai mang lại thảm họa cho cả nhân loại. Nếu khuynh hướng của Macron không muốn có chiến tranh, hay không muốn chiến tranh lan rộng ở Âu Châu hay Trung Đông, thì ít ra Macron cũng nên giữ im lặng, dùng tư thế một "Anh Cả" của Âu Châu vận dụng chính trị để kìm hãm chiến tranh lan rộng ở Trung Đông, như Macron đã từng viện trợ cho Ukraine, để giúp quân Ukraine cầm chân quân Nga không lan rộng qua Ba Lan, Đức, sát nách với Pháp. Chiến tranh Israel và Lebanon (Hezbollah) có lan rộng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đối với Pháp, có chăng là Pháp bị mất nhiều quyền lợi trong khu vực này, cớ chi nhảy sổm vào để thọc gậy bánh xe.
Một điều kỳ lạ nữa, tại sao không thấy Emmanuel Macron kêu gọi Beijing, Tehran và Pyongyang ngừng cung cấp vũ khí cho Moscow trong cuộc chiến Ukraine-Nga?

Người Gian Mắc Nạn.

Khi Nga phát động "chiến dịch quân sự đặc biệt" vào lãnh thổ Ukraine (2022) thì Pháp gặp phải những rắc rối và khốn đốn trong chính sách ngoại giao ở Phi Châu của mình. Xin nhắc lại, trong thời kỳ cực thịnh của chế độ thực dân, Pháp là một đế quốc có nhiều thuộc địa Phi Châu nhất trong các quốc gia thực dân thời đó. Cũng vì "chính sách giải thực" của Mỹ sau chiến tranh (1945) mà Pháp mất trắng tay. Trong suốt thời gian chiến tranh lạnh Nga-Mỹ, Pháp vớt vát còn giữ lại chút ít ảnh hưởng chính trị, quân sự với một số các quốc gia lạc hậu và nghèo khổ Châu Phi này, nơi mà Anh Mỹ không thèm màng tới, vì nơi đó còn nhiều quốc gia vẫn giữ truyền thống tập quán man rợ của thời kỳ săn bắn của bộ lạc. Nhiều chủng tộc còn sót lại không thể giáo hóa theo kịp nếp sống văn minh được. Hầu hết các "đế quốc thực dân" đều đã rút lui, duy chỉ có Pháp còn ở lại để kiếm chút cháo, nhưng cuối cùng cũng bị hất cẳng cuốn gói chạy bỏ của lấy thân. Cuối thập niên 1950, Pháp mất vùng Tây Bắc Phi béo bở nhất, Đầu thập niên 2010, vùng Đông Phi lần lượt rơi vào tay ông chủ nợ cho vay Tập Cận Bình.
Giờ đây...
Năm 2022, Kenya và Lybia yêu cầu chính phủ Pháp rút quân ra khỏi quốc gia của họ, thay vào đó là quân đánh thuê Warner của Nga. 
Cái chết của Yevgeny Prigozhin, ông chủ tập đoàn lính đánh thuê Wagner, vào tháng 8 năm năm 2023 đã dẫn đến sự thay đổi trong hoạt động của lực lượng này. Công ty quân sự tư nhân Wagner đã được đổi tên thành "Quân Đoàn Châu Phi", và đặt dưới sự chỉ huy của Bộ Quốc phòng Nga. Lực lượng này đang từng bước mở rộng hoạt động tại 5 quốc gia vùng Trung Phi, Mauritania, Mali, Niger, Chad, Burkina Faso. Riêng ở Chad, lực lượng của Hoa Kỳ "âm thầm rút lui không trống không kèn". Bộ Ngoại Giao và Bộ Quốc Phòng Nga nhanh chóng trấn an các quốc gia Trung Đông và Châu Phi rằng mọi hoạt động sẽ diễn ra bình thường. Điều này có nghĩa các lực lượng quân sự không chính thức này của Nga (Lính đánh thuê) sẽ tiếp tục hiện diện và hoạt động ở những khu vực này. Các hoạt động của lực lượng Quân Đoàn Châu Phi này ở Trung Phi Châu hiện chịu sự giám sát trực tiếp của Bộ Quốc Phòng Nga. Hiện nay, tập đoàn lính đánh thuê này chẳng khác nào đoàn quân "Lính Lê Dương" của Đế Quốc Thực Dân Pháp ở Đông Dương ngày xưa.
Hoa Kỳ giữ thái độ trung hòa, nếu không nói là "nhường bước" cho Nga ở Châu Phi!? Pháp thừa biết chuyện đó, nhưng chỉ biết ngậm bồ hòn.

Năm 2024, sau hai năm nội chiến, tình hình Sudan hỗn loạn, quân Pháp cũng phải rút lui. Cay cú nhất là Anh-Mỹ đã phỏng tay trên giao kèo béo bở đóng tàu ngầm nguyên tử cho Úc Đại Lợi, chưa hết, Macro bị hất cẳng vì khối AUKUS (Mỹ-Anh-Úc-Ấn) không cho Pháp gia nhập. Dù vậy, Pháp vẫn gửi hải quân của mình sang biển đông để gọi là "có mặt", nhưng Mỹ cũng chẳng cần quan tâm tới.

Xét cho cùng kỳ lý thì cũng "tội nghiệp" cho "Mẫu Quốc" đã có công xây dựng "Hòn Ngọc Viễn Đông" (Sài Gòn) cho dân tộc Việt Nam. Đệ Nhị Thế Chiến kết thúc, Mẫu Quốc tan hoang vì quân Đức Quốc Xã, lại bị tước đoạt hết thuộc địa như con cua gãy hết càng, từ đó âm thầm cam phận là kẻ bại trận. Đầu thập niên 90, Liên Bang Xô Viết giải tán, Đông và Tây Đức thống nhất, khiến cho Paris ngay ngáy lo sợ lịch sử tái diễn, nên bắt đầu làm người tử tế với Nato, thân thiện mật thiết với Berlin, tiêu lòn cửa sau để làm ăn buôn bán với Mạc Tư Khoa lẫn Bắc Kinh. Mặt khác muốn khuynh đảo EU để làm "Anh Cả" của Âu Châu, lên lớp luôn cả Anh, Đức, Ý, bất chấp những ý kiến và đề nghị của các thành viên EU khác, điển hình nhất là Ba Lan và Hung Gia Lợi. 
Chiến tranh Ukraine-Nga đã làm vị thế của Pháp lung lay vì chính sách ngoại giao không minh bạch của Paris. Macron muốn cầm cân nảy mực Hòa Bình Công Lý của nhân loại, nhưng lại có những động thái tiền hậu bất nhất, xảo ngôn, lộng ngữ khiến Netanyahu sỉ vả đáng ô nhục xấu hổ...là phải!. 
Sự đoàn kết và hợp nhất Khối Liên Hiệp Âu Châu (EU) còn chưa đi tới đâu, chiến tranh Ukraine-Nga bắt đầu có những dấu hiệu lan qua tới cửa ngõ EU (Balan, Hung Gia Lợi, Lỗ Ma Ni, Tiệp Khắc) thì Macro lại chạy qua Tàu, nhảy sang Trung Đông cất tiếng gáy ầm vang cửa bể, để cho thiên hạ biết rằng ở đâu có biến loạn là ở đó có "Phá Quốc"! (SIC). Cùng đồng cấp với Paris, nhưng London, Berlin, Rome có làm con lật đật như Macron bao giờ đâu. Putin và Tập Cận Bình là người can dự trực tiếp hoặc gián tiếp cuộc xung đột Israel-Iran mà có tuyên bố tuyên mẹ gì đâu. Âu thì cũng chỉ là thùng rỗng kêu to là như vậy!

Khi quân IDF của Israel vượt biên giới tấn công các cứ điểm quân sự và hỏa tiễn của Hezbollah phía nam Liban ngày 1/10/2024, thì ngày 7/10/2024, đúng một năm Hanas tấn công qua biên giới Gaza-Israel,  tàn quân Hamas từ phía cực nam của dải Gaza lại nã hỏa tiễn qua Israel, Israel trả đũa, lại gây thêm thương vong người dân vô tội. Chuyện này không đáng kể, vì ngọn nến sắp tắt chỉ phụt lên vài ngọn lửa bùng rồi chết lịm.
Những tiếng hô vang long trời lở đất "Thề Diệt Do Thái" của dân quân "Đảng Của Thượng Đế" Hẹt Bố Láo giờ đây chỉ sau một tuần lễ được thay thế bằng những tiếng kêu gào "rút lui...rút lui...". Thủ lĩnh, phó thủ lĩnh, người kế nhiệm thủ lĩnh, các tướng tư lệnh lực lượng vũ trang lần lượt lên chầu Thượng Đế. Hezbollah có nghĩa là "Đảng Của Thượng Đế" mà !
Đảng của Thượng Đế bây giờ không có đảng trưởng, đảng phó, không có tả hữu thượng tướng quân, các căn cứ trú quân lần lượt bị IDF của Israel chiếm đóng, như con cua không càng cố lết bánh vượt qua sông Litanie về Thủ Đô Beirut, trong khi bầu trời Beirut rợp bóng F15, F16, F35E, F22 của không lực Do Thái đang chờ đợi. Chạy đâu cho thoát khi "lưới trời" của thiên lý đang bao phủ bầu trời Lebanon. Con đường duy nhất cho Hezbollah là chạy sang Syria. Chính sách "tiêu diệt khủng bố thế giới" của Hoa Kỳ từ thời Cựu Tổng Thống Bush Con đã lên tới mức cao điểm. 
Mỹ đã giao Afghanistan cho Taliban (Al Qaeda), nhét đô la vào mồm hậu duệ của Bin Laden, Taliban nằm yên không "quậy" nữa. Nay thì số phận của Hamas, Hezbollah, Houthi sớm muộn gì rồi cũng phải kết thúc.

Chính quyền Tel Aviv đã nhiều lần khẳng định, tiêu diệt Hezbollah chứ không phải tiêu diệt Lebanon, cho dù sau khi chiến tranh chấm dứt, Beirut vẫn còn là chư hầu thân tín của Tehran. Điều đó cho thấy rằng Israel chấp và thách thức luôn Giáo Chủ Khamenei, một Nhậm Ngã Hành của thế kỷ thứ 21. Do Thái có Mỹ chống lưng đang bắt một cái thang chiến tranh cho Hội Đồng Giáo Sĩ Tối Cao của Tehran, Khamenei là "Lãnh Đạo và Tư Lệnh Tối Cao", muốn leo tới đâu thì cứ leo, leo tới mức khi nào mấy ông đạo này nhào xuống đống tro tàn của cơ sở hạt nhân Natanz lớn nhất của Iran, nơi đây có nhà máy thí điểm làm giàu nhiên liệu uranium (U-235) được xây dựng kiên cố dưới lòng đất, hay nhào xuống chảo lửa của đảo Kharg, nơi có cơ sở khai thác dầu hỏa lớn nhất của Iran, hoặc nhào xuống căn cứ Shahid Soltani, một địa điểm bí mật được sử dụng như một kho chứa hỏa tiễn chuẩn bị gửi cho các tay chân bộ hạ Hamas, Hezbollah, Houthi...mà CIA và Mossad đã lên kế hoạch từ trước. Chỉ cần đẩy Iran trở lại thời kỳ văn minh đồ đá cũng đủ rồi, cần gì phải chiếm đóng Iran cho thêm nhức đầu với mấy ông đạo khùng còn sống sót.

Nhiều nhà "bình loạn" về chiến tranh cho rằng "nếu Do Thái tấn công Iran, Iran sẽ tuyên chiến tổng lực và đè bẹp Do Thái trong một thời gian ngắn". Sỡ dĩ họ cho là như thế vì họ dựa vào thống kê "Tương Quan Sức Mạnh Quân Sự Giữa Iran và Israel" của Viện Nghiên Cứu Quốc Tế (IISS - International Institute For Strategic Studies). Thí dụ như: Iran có diện tích lớn hơn Israel, Dân số Iran gấp 9 lần dân số Israel. Iran có 600.000 quân số tại ngũ trong khi Israel chỉ có 17.000, nhiều gấp 6 lần. 
Nhận định như thế chứng tỏ những nhà "bình loạn" này chẳng hiểu biết gì về chiến thuật đừng nói chi đến chiến lược quân sự.
Khoảng cách giữa Iran và Israel trên dưới 2.000 Km. Muốn tấn công Israel, Iran cần phải có (không có không được) những căn cứ tiếp vận tiền phương, chúng ta thường gọi là tiền trạm. Thí dụ như Mỹ tấn công Iraq năm 2003, Mỹ cần những "tiền trạm" như Anh Quốc, Kuwait, Bahrain, và đặt Bộ Tư Lệnh Tiền Phương ở Qatar để trực tiếp điều phối hành quân, v/v và v/v...
Iran vận dụng quốc gia nào để được phép thiết lập bộ tư lệnh tiền phương để điều phối tiền tuyến? Iraq? Egypt, Turkey, Jordan, Syria, Lebanon. Chưa chắc gì các quốc gia này cho Iran "mượn" không phận nữa là lãnh thổ. Các "đầu cầu" (tiền đồn) của Quân Đoàn Vệ Binh Cách Mạng Hồi Giáo (IRGC) do chính Khamenei làm tư lệnh như Hamas, Hezbollah, Houthi giờ đã gãy thành từng mảnh vụn thì tìm đâu ra một cái đầu cầu để đổ bộ hàng trăm ngàn quân của IRGC!? Hải vận thì Hạm Đội Địa Trung Hải của Uncle Sam đã nằm sẵn ở đó chờ lâu lắm rồi. Còn nếu cho rằng Iran tấn công tổng lực Israel bằng hỏa tiễn và drone thì Israel cũng đã có sẵn đồ chơi Iron Dome và Arrow.
Đó là chưa kể một yếu tố tâm lý tối quan trọng khác là sau "Operation Grim Beeper" (Chiến Dịch Máy Nhắn Tin) của Israel ngày 17-18/9/2024 ở Lebanon, hơn ai hết các con "yêu tủ lạnh" ở Tehran đã thừa biết Tôn Ngộ Không tay cầm thiết Bản Trượng hóa ruồi chui vào bụng mình từ lâu rồi.

Iran không thiếu những nhà khoa học đại tài, những chính trị gia lỗi lạc, những tướng lãnh trí dũng song toàn, quân lực hùng mạnh...Nhưng tiếc thay, tất cả bị "Chế Độ Thần Quyền" của Giáo Chủ Khamenei, tựa như Tạ Lãnh Thiền chỉ mơ ước trở thành "Giáo Chủ" Ngũ Nhạc Kiếm Phái.
Không biết Tạ Lãnh Thiền bị Nhạc Mất Quần đâm chết hay chết vì cái beeper nhỏ xíu (không biết của ai !?) được dấu kính dưới hàm râu dài xồm xoàm của Giáo Chủ.

Để Kết : Xạo tôi trộm nghĩ rằng, Washington và Tel Aviv chẳng những không hạ độc thủ với Giáo Chủ Khamenei mà còn để Giáo Chủ sống thêm năm ba năm nữa, bởi Giáo Chủ còn sống thì sẽ còn nhiều bi kịch ngoạn mục và hấp dẫn hơn. Thí dụ như một trái hỏa tiễn mang đầu đạn nguyên tử của Iran bay lạc hướng, (không biết chư thiên nào tái điều chỉnh) rớt xuống "kinh đô ánh sáng" của Tổng Thống Emmanuel Macron...
Tới lúc đó thì Con Gà Gauloir tắt tiếng gáy.
Anything Possible!
Mọi chuyện khoa học giả tưởng trong chuyện đọc hay phim ảnh ngày xưa, nay đều có thể...!!!

Xin quý vị hãy trả công "XẠO" của tôi bởi một nụ...cười.
Thân Kính
Út Bạch Lan.

 

Friday, October 4, 2024

Nỗi nhục quá lớn, Iran đành chấp nhận ván bài nguy hiểm

ĐIỂM  BÁO PHÁP QUỐC NGÀY 03/10/2024
Nỗi nhục quá lớn, Iran đành chấp nhận ván bài nguy hiểm
Les Echos ngày 02/10/2024 nhận xét một lần nữa hệ thống Vòm Sắt của Israel chứng tỏ hiệu quả, chặn được hầu hết trong số 200 hỏa tiễn Iran bắn sang. Theo Libération, Teheran lâu nay kềm chế không đáp trả, vì muốn tránh đặt các cơ sở nguyên tử vào vòng nguy hiểm. Thế nhưng nỗi nhục là quá lớn cho các giáo sĩ. Không trả đũa, coi như quy phục sức mạnh của Israel, trong khi giới Hồi giáo Shia đã cáo buộc Iran bỏ rơi Hezbollah, nên Teheran đành chấp nhận rủi ro.

Hệ thống Vòm Sắt của Israel bắn chận sau khi Iran phóng hàng loạt hỏa tiễn đạn đạo sang. Ảnh chụp từ thành phố Ashkelon (Israel) ngày 01/10/2024. REUTERS - Amir Cohen

Thụy My

Đường hướng của tân thủ tướng Pháp Michel Barnier và xung đột Trung Đông chiếm tựa chính các báo hôm nay. Le Figaro nhận xét « Phương pháp của Barnier : Thực dụng và thỏa hiệp », Les Echos quan tâm đến việc « Barnier bắt đầu bằng tăng thuế ». Le Monde chạy tít « Liban: Israel chuyển sang tấn công trên bộ », La Croix chú ý đến « Những người Công Giáo Liban bị kẹt trong chiến tranh », Libération đặt câu hỏi « Trung Đông : Chiến tranh còn đi đến đâu ? ». Ở các trang trong, sự kiện Iran bắn sang Israel số lượng lớn hỏa tiễn chiếm nhiều giấy mực của báo chí.

Vòm Sắt của Israel lại chứng tỏ hiệu quả
Les Echos nhận xét « Iran bắn gần 200 hỏa tiễn sang Israel, Vòm Sắt hóa giải hầu hết ». Hiệu quả của hệ thống phòng không Israel được trắc nghiệm, vì cần ít nhất 10 phút để các hỏa tiễn đạn đạo Iran vượt qua khoảng cách 2.000 km với Israel. Vụ tấn công của Iran gây ngạc nhiên cho các chuyên gia về Trung Đông, vì rủi ro quá cao đối với Teheran.
Ông Ali Vaez thuộc Crisis Group lưu ý trong suốt 45 năm qua, chế độ của các giáo sĩ không đáp trả khi các lực lượng ủy nhiệm bị tấn công nếu Iran không bị trực tiếp nhắm đến. Nếu họ hành động, thì đó là do đánh giá rằng sự kềm chế từ khi thủ lãnh Hamas bị trừ khử trên lãnh thổ Iran cách đây hai tháng sẽ bị Jerusalem coi là dấu hiệu yếu kém, nên cần phải răn đe. Teheran cho rằng « cái giá của không hành động nay đã cao hơn hành động ».
Nhưng Iran có nguy cơ đối đầu trực tiếp với Hoa Kỳ. Nhà Trắng cảnh báo « hậu quả nghiêm trọng », tổng thống Joe Biden ra lệnh cho quân đội Mỹ bắn chặn những hỏa tiễn nhắm vào Israel. Đây là thế lưỡng nan thực sự cho chế độ : Sợ chiến tranh với Israel nhưng phải sững sờ chứng kiến những lợi ích địa chính trị đã được tích lũy một cách có phương pháp từ đầu cách mạng Hồi Giáo 1979, đã bị xóa sổ gần hết. Việc Israel triệt hại Hezbollah, cánh tay quyền lực củan Iran ở Liban, làm mất đi một đòn bẩy quan trọng để gây bất ổn cho vùng Cận Đông. Chuyên gia Ali Vaez cho rằng Teheran khó thể từ bỏ 40 năm đầu tư vào lực lượng này.

Iran trong thế khó, cả đối ngoại lẫn đối nội
Một cuộc phiêu lưu quân sự lại càng rủi ro hơn cho chế độ đang gặp khó khăn cả đối ngoại lẫn đối nội. Iran không có đồng minh, ngoại trừ Syria đang trong tình trạng thảm hại. Còn trong nước, chuyên gia Clément Therme của đại học Paul-Valery ở Montpellier mô tả : « Bối cảnh kinh tế và xã hội xuống cấp trầm trọng do Mỹ trừng phạt, với các vụ đình công như của giới y tá mới đây, chảy máu chất xám, phong trào phản kháng vẫn mạnh mẽ và vượt quá chủ đề khăn choàng phụ nữ, nay đến thất nghiệp, dịch vụ công tồi tệ, tham nhũng, nạn nghèo khó khiến tình báo Israel dễ xâm nhập ».
Tóm lại, nếu bại trận có thể dẫn đến nổi loạn, đe dọa sự sống còn của chế độ, và Teheran ý thức được điều đó. Iran có thể trả đũa bằng các hoạt động phi quân sự, chẳng hạn ám sát các nhà lãnh đạo Israel, Mỹ nhờ các điệp viên, tấn công tin học, cho dân quân ở Irak bắn hỏa tiễn và drone vào lính Mỹ, bắt con tin.
Còn nếu tiếp tục tấn công như tối qua, liệu Teheran có thể kéo dài được bao lâu ? Les Echos cho biết do không có biên giới chung, bộ binh Iran không thể tấn công Israel. Các phi cơ Iran phải bay qua Ả Rập Xê Út hoặc Irak, dù không được phép, để đối đầu với Không quân và phòng không Israel - thuộc loại hiệu quả nhất thế giới. Đây là nhiệm vụ bất khả thi vì Iran không có khả năng tiếp nhiên liệu trên không.
Teheran chỉ còn cách phóng drone và hỏa tiễn đạn đạo. Trong tổng số 3.000 hỏa tiễn đạn đạo đang có, đa số là tầm ngắn và tầm trung, tức dưới 1.000 km, Iran có vài trăm hỏa tiễn Kheibar hay Shadhid 3 có thể bắn đến Israel. Tuy nhiên đa số trong loạt 110 tên lửa phóng sang hồi tháng Tư đã bị rơi khi vừa cất cánh, bị vỡ khi đang bay, hay bị chặn lại bởi phòng không Jordanie, Mỹ, Pháp, Anh, Israel.

Nỗi nhục quá lớn của các giáo sĩ
Libération nhận định, khi tung một trận mưa hỏa tiễn xuống Israel để trả đũa việc thủ lãnh Hezbollah Hassan Nasrallah bị tiêu diệt, Iran đẩy khu vực vào nguy cơ một cuộc chiến tranh khu vực thậm chí toàn cầu.
Thủ tướng Benyamin Nétanyahou cũng như các nhà lãnh đạo phương Tây đều cho rằng Teheran sẽ không hành động, như đã từng tỏ ra bất lực khi thủ lãnh chính trị Hamas, Ismaïl Haniyeh bị oanh kích chết ngay tại thủ đô Iran. Điều này cho thấy Teheran muốn tránh đặt các cơ sở nguyên tử vào vòng nguy hiểm. Thế nhưng nỗi nhục là quá lớn cho các giáo sĩ. Không trả đũa, coi như quy phục sức mạnh của Israel, trong khi giới Hồi giáo Shia đã cáo buộc Iran bỏ rơi Hezbollah. Đành phải chấp nhận phản ứng của Tel Aviv : Israel đã đe dọa Iran «sẽ phải trả giá ».
Nhật báo thiên tả lo sợ xung đột sẽ lan rộng nếu các nhà lãnh đạo không chịu dẹp qua một bên tự ái cá nhân, và chỉ trích ông Benjamin Netanyahou không chịu nghe ai cả. Chỉ còn vài ngày nữa đến dịp kỷ niệm vụ khủng bố của Hamas ngày 07/10, ông muốn đánh bóng lại hình ảnh trước người dân Israel, và nhân đó tái lập một «trật tự mới» - tên của chiến dịch ở Liban. Theo tờ báo, đó là một trật tự hoàn toàn quân sự, không có tầm nhìn lâu dài.

Iran và ván bài nguy hiểm
Le Figaro nói về « Ván cược đầy rủi ro của Teheran». Vụ tấn công bằng hỏa tiễn đạn đạo đã được giáo chủ Ali Khamenei thông qua - nhà lãnh đạo tối cao Iran đã được đưa sang một nơi bí mật sau khi đồng minh Hassan Nasrallah bị tiêu diệt. Chuyên gia Clément Therme cũng cho rằng Iran phải giữ thế diện trước các tay sai, nếu không sẽ mất hết uy tín đối với Hezbollah ở Liban, phe Houthi ở Yemen, dân quân Irak. Mất Hassan Nasrallah có thể là giọt nước làm tràn ly vì thủ lãnh Hezbollah thực sự là người chỉ huy ở Trung Đông.
Vụ tấn công bằng hỏa tiễn đạn đạo lần này mạnh mẽ hơn hẳn hồi tháng Tư, khi Teheran tung ra 300 drone đánh vào Israel nhưng chỉ gây thiệt hại không đáng kể. Lần này là một cuộc tấn công quân sự, và Israel chắc chắn đáp trả. Vấn đề là liệu nước Cộng Hòa Hồi Giáo có sẵn sàng hy sinh lợi ích quốc gia hay không, sự tính toán củan Iran hàm chứa đầy nguy hiểm. Hồi mùa xuân, Joe Biden đã « can » được Benjamin Netanyahou, nhưng lần này ông còn có thể can thiệp hay không ?
Đối với Le Monde, một lần nữa Liban trở thành chiến địa của hai kẻ thù không đội trời chung là Nhà nước Do Thái và Cộng Hòa Hồi Giáo Iran. Cuộc đối đầu mới nhất bắt đầu cách đây một năm, khi Hezbollah tấn công Israel để yểm trợ cho Hamas ngay sau vụ thảm sát người Do Thái. Sau chiến thắng năm 2000, Hezbollah không ngừng áp đặt chọn lựa của mình cho người Liban bất chấp hậu quả. Trước hết là vụ ám sát cựu thủ tướng Rafic Hariri năm 2005 có phối hợp với Syria, rồi can thiệp vào cuộc nội chiến ở Syria để cứu vãn chế độ Bachar Al-Assad. Chiến dịch củanIsrael là tự vệ chính đáng, tuy nhiên gây thêm hỗn loạn vào tình trạng đã hỗn loạn hiện nay không có lợi cho Nhà nước Do Thái, theo tờ báo.

Israel truy tìm các địa đạo ở Liban

Về chiến dịch trên bộ ở Liban, Les Echos cho biết xe tăng và bộ binh Israel rạng sáng hôm qua đã vượt qua đường biên, nhằm tiêu diệt các chiến binh Hezbollah suốt một năm qua vẫn bắn rốc-kết và drone sang miền bắc từ các ngôi làng dọc biên giới. Quân đội Israel chú tâm tìm kiếm các địa đạo.
Có sự trùng hợp ngẫu nhiên là cuộc tiến công diễn ra đúng 18 năm sau khi Israel rút quân khỏi nam Liban sau cuộc chiến với Hezbollah năm 2006. Hồi năm 2018, Tsahal đã phá hủy 6 địa đạo dẫn vào lãnh thổ Israel, và không loại trừ việc hãy còn những đường hầm loại này do Hezbollah đào nhằm xâm nhập, bên cạnh việc trữ vũ khí và đặt các giàn phóng rốc-kết. Chủ tịch Quốc Hội Amir Ohana nhấn mạnh có những việc mà không quân và pháo binh không thể thực hiện, thế nên phải tổ chức chiến dịch trên bộ, đồng thời ngăn cản tăng viện cho phe khủng bố. Ba lữ đoàn quân dự bị Israel đã được triệu tập.

Hezbollah liệu còn đủ sức đối phó ?

Về phía Hezbollah, thông tín viên Le Monde tại Beyrouth cho biết phe này tuyên bố sẵn sàng đối phó với chiến dịch trên bộ. Chuyên gia Nicholas đánh giá, dù nhiều chỉ huy đã bị tiêu diệt, Hezbollah vẫn còn những sĩ quan cấp trung để thay thế. Tổ chức này có cơ cấu rất chặt chẽ, hoạt động không khác một quân đội chính quy, hơn nữa lại thông thạo địa thế. Nhưng những nguồn tin thông thạo cho rằng Hezbollah đang bị rối loạn hơn nhiều so với cuộc chiến năm 2006 trước Israel.
Diễn biến những trận đánh sắp tới sẽ cho thấy liệu Hezbollah còn có khả năng đối đầu với quân đội Israel hay không. Đáp trả những vụ oanh kích vào nam Liban, phe Hồi giáo Shia tiếp tục bắn rốc-kết nhưng cường độ đã giảm, và cũng không sử dụng những vũ khí tinh vi nhưng hỏa tiễn tầm xa dẫn đường. Cheikh Naim Qassem, nhân vật số hai của Hezbollah, kêu gọi « tinh thần hy sinh » của cộng đồng Shia, đồng thời nhìn nhận họ đã phải trả giá trong cuộc chiến này. Người theo Hồi giáo Shia chiếm đa số trong hàng ngàn người chết kể từ hai tuần qua, và trong một triệu người di tản.

Việt Nam đặc xá hàng ngàn tù nhân nhưng không thả tù chính trị
Liên quan đến Việt Nam, La Croix nhận xét chính quyền Hà Nội đã đặc xá cho gần 3.800 tù nhân trong dịp Quốc khánh vừa qua, nhưng trong số đó không có tù nhân chính trị nào. Như thường lệ, mỗi năm vào dịp 02/09 Việt Nam thường trả tự do trước thời hạn cho hàng ngàn tù nhân. Trong số được thả năm nay có khoảng 20 người ngoại quốc mang quốc tịch Lào, Thái, Trung Quốc, Ailen, Mỹ…, nhưng không có người tù nào bị kết án « tuyên truyền chống Nhà nước » hay « âm mưu lật đổ chế độ » - cáo buộc thường dành cho các nhà đấu tranh.
Lệnh đặc xá được ban hành vài ngày sau hai nhà hoạt động nổi tiếng được thả. Ông Trần Huỳnh Duy Thức, bị lãnh án 16 năm tù vào năm 2010 vì cáo buộc « âm mưu lật đổ », đã gần như thi hành gần hết bản án. Cùng được trả tự do là bà Hoàng Thị Minh Hồng, người thành lập tổ chức phi chính phủ Change để đấu tranh cho vấn đề môi trường, bị án ba năm tù năm 2023 vì « trốn thuế ». Động thái này trùng hợp với chuyến thăm Hoa Kỳ của tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Tô Lâm, dự cuộc họp lần thứ 79 của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc.
Tờ báo nhắc lại, những năm gần đây chế độ cộng sản Việt Nam đã bắt bớ và kết án nhiều nhà đấu tranh chính trị, nhất là về những bài đăng trên mạng xã hội. Năm 2024, theo Human Rights Watch, có trên 160 tù chính trị đang bị giam giữ, và Việt Nam đứng thứ 174/180 trong bảng xếp hạng tự do báo chí của Phóng viên Không biên giới (RSF).